Đã qua
rộn
rã tháng mười
Đêm nghe bấc
rụng
giữa đời ngổn ngang
Tháng mười một
đến vội vàng
Heo may sót
lại
bẽ bàng gọi tên
Mùa thu
bịn
rịn bên thềm
Để nghe lạc
nhịp
con tim gọi về
Chờ chi
chờ
đến tái tê
Trái sầu héo
úa
não nề phủ vây
Nụ cười
giờ
đã nhạt phai
Mắt chừng
trĩu nặng
u hoài tháng năm
Buông tay
khe khẽ nhủ thầm
Đông làm tỉnh
thức
lạc lầm bấy nay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét