Từ giã Marseille về lại Paris
Bao kỷ niệm
cất đầy ngăn tim nhỏ
Vẫn còn đây
sao rưng rưng nỗi nhớ
Tiếng còi
tàu như giục giã người đi
Ta chợt nghe
văng vẳng tiếng thầm thì
Chiếc lá
vàng chơ vơ trên lối cỏ
Hay lời nồng
nàn của gió?
Để hồn thơ dậy
sóng lao xao!
Cái lạnh buốt
da thêm cảm giác cồn cào
Làm tan chảy
mối ưu tư thầm lặng
Bao buồn phiền
đã theo cùng năm tháng
Bỗng vút
bay…về thăm thẳm cuối trời
Aurevoir
Marseille… và những ngày vui
Xin chào nhé
tiếng nói cười hạnh phúc!
Nơi vườn xưa
phím mờ cùng nghiên mực
Chắc nóng
lòng…chờ đợi bước chân qua!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét