Thôi em về
chiều đã tàn trong mắt
Sợi nắng
vàng héo hắt dáng chao nghiêng
Ly cà phê đắng
ngắt gợi ưu phiền
Khúc tình lỡ
nghe chừng như day dứt
Thôi em về để
giọt lòng thổn thức
Mây tím buồn
giăng phủ cả không gian
Hai tay gầy
che chẳng hết bẽ bàng
Để mặn đắng
riêng mình em cam chịu
Thôi em về kẻo
nỗi buồn nặng trĩu
Sẽ quẩn
quanh cho đêm mãi u hoài
Bóng tối tràn lẩn khuất dáng hình ai
Lòng quay quắt
giữa muôn vàn tinh tú
Thôi em về hồn
thơ chừng ủ rũ
Chắc dỗi hờn
cúi mặt khóc lặng câm
Ghế đá kia
cùng mảng tối âm thầm
Giữ giùm em
mọi nỗi niềm tâm sự
Hoàng hôn xuống
sao ngổn ngang câu chữ
Ánh trăng mờ
khép nép phía trời xa
Trái tim ơi…
đừng đau đáu vỡ òa
Làm ướt đẫm
trang thơ buồn muôn thuở