Không gì đẹp
bằng Paris mùa thu!
Không gì
lãng mạn bằng lang thang dưới hàng cây rợp đầy bóng lá!
Con đường
tình Paris yên ả
Gió nhẹ vờn
xào xạc dấu chân qua
Ngẩn ngơ bên
thảm cỏ mượt mà
Ngắm mùa thu
dịu dàng ánh nắng
Sợi tơ trời mỏng
manh lãng đãng
Tưởng như hồn
lạc chốn thiên thai
Từng cặp
tình nhân quấn quýt nụ hôn dài
Âu yếm trao
nhau lời yêu thương cháy bỏng
Mặc khơi xa
biển thét gào dậy sóng
Mặc thác ghềnh…
mặc đá sỏi gai chông
Cảm xúc trào
dâng cuồn cuộn cõi lòng
Nhớ Melbourne
với nồng nàn ước hẹn
Nắm tay nhau
đi tận cùng trời biển
Vậy mà giờ…lặng
lẽ nỗi cô đơn!
Con đường
tình Paris nếm phải tủi hờn
Không muốn
khóc mà môi nghe mằn mặn
Mùa thu
Paris để sầu tóc ngắn
Tội chiếc lá
vàng u uất nhớ xa xăm…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét