31 tháng 1, 2017

TỊNH









Biển giận dỗi điều chi
Mà gầm gào dậy sóng?
Hồn thơ ta lắng đọng
Nghe yêu thương gọi về!











30 tháng 1, 2017

SÁNG MỒNG BA







Sáng mồng ba
Mở cửa ra
Đón mặt trời
Đem yên vui
Về theo năm mới

Sáng mồng ba
Lòng nghe phơi phới
Mặt trời đỏ chói
Ghé đậu hiên nhà
Chim chóc hát ca
Hoa xòe cánh nở

Sáng mồng ba
Niếm vui òa vỡ
Rạng rỡ mắt môi
Tìm lại nụ cười
Bao ngày đánh mất

Sáng mồng ba
Khói nhang nghi ngút
Hạnh phúc ngập tràn
Chào đón xuân sang
Thơ vần dào dạt








24 tháng 1, 2017

HÃY LÀ MỘT ĐÓA VÔ ƯU!







Hãy là một đóa vô ưu!
Nhìn đời bằng ánh mắt bao dung rộng mở
Đã bao phen tim nát nhừ vụn vỡ
Trước những quay cuồng bão táp phong ba

Hãy lãng quên những kỷ niệm ngọc ngà
Từng cất giữ nơi tận cùng ký ức
Tháng ngày dài nghẹn ngào câu thổn thức
Bài toán cuộc đời đáp án chẳng tìm ra

Ngắm dòng sông xanh sóng vỗ hiền hòa
Ngắm lục bình lững lờ theo con nước
Ruổi rong qua quãng dài xuôi ngược
Lá vẫn xanh màu … hoa tím dịu dàng… trôi

Tô lại son môi giấu che niềm cay đắng ngậm ngùi
Dạo phố phường với áo hoa rạng rỡ
Mắt sáng long lanh…nụ cười tươi nở
Cùng mùa xuân dệt khúc tự tình

Mặc cuộc đời lắm nẻo nhục vinh
Bỏ lại sau lưng  giáo điều hư ảo
Sau cơn mưa dầm bầu trời tạnh ráo
Hong ấm thơ vần… rảo bước lãng du

Hãy là một đóa vô ưu!
Hãy là một đóa vô ưu!








MÌNH CHỈ MONG MỘT NGÀY THỨC DẬY...







Mình chỉ mong một ngày thức dậy và quên
Quên cái ngày xưa xa lơ xa lắc
Ngày con tim rộn ràng nhịp đập
Và đất trời thảng thốt gọi tên nhau

Mình chỉ mong một ngày thức dậy bớt sầu đau
Bớt day dứt khi nghĩ về quá khứ
Con đường rợp cây xanh gió vỗ về ru ngủ
Chim chóc chuyền cành hoa lá cũng xôn xao

Văng vẳng tiếng thơ êm ái ngọt ngào
Để ký ức ngẩn ngơ soi tìm trong mờ mịt
Để nhớ đã có lần dại khờ cuống quýt
Nắm chặt tay nhau… cảm xúc vỡ òa

Mình chỉ mong một ngày thức dậy  bớt xót xa
Bớt nhớ nhung một góc trời thăm thẳm
Để ánh mắt không còn màu ảm đạm
Giọt tủi hờn thôi đọng ở bờ mi

Mình chỉ mong một ngày thức dậy chẳng nhớ gì
Cả tuổi tên
Cả chuỗi ngày hoa mộng
Mình chỉ mong hồn thơ lắng đọng
Đóa vô ưu
Thanh thản giữa cuộc đời








TỰ SỰ NGÀY CUỐI ĐÔNG






Quặn thắt con tim!
Vỡ òa nước mắt!
Quắt quay!
Quay quắt!
Những thân tình bỗng chốc hóa lạ xa…

Bởi quá tin vào ánh mắt chan hòa
Vào câu chuyện cổ tích trăm năm ngàn năm trước
Mà đâu biết đó chỉ là thẳm sâu bờ vực
Để cuối cùng phải quỵ ngã bởi trùng vây

Biết nói gì trước nghiệt ngã đắng cay?
Lời thơ ta đâu dư thừa gai nhọn
Có hối tiếc giờ cũng là quá muộn
Bao tháng ngày ta lạc lối tỉnh mê

Nhắm mắt ngủ yên nghe sóng biển vỗ về
Cho dịu lại cơn điên cuồng bão tố
Hãy là mây trên bầu trời loang lổ
Hãy mỉm cười  mặc nhân thế đãi bôi

Đứng lên đi quên hết nỗi ngậm ngùi
Quên kỷ niệm đã theo cùng năm tháng
Đêm tàn phai mặt trời bừng nắng rạng
Ngày mùa xuân ấm áp vẫy tay chào










SAO TA MÃI BĂN KHOĂN?







Câu thơ gãy vụn mất rồi
Cuối đông chỉ thấy ngậm ngùi bủa giăng

Sao ta mãi băn khoăn?
Để thơ vận trở trăn sai vần thất luật
Các con chữ buồn hiu muốn khóc
Thảng thốt nghẹn ngào trước bão tố cuồng phong

Đã bao phen tự nhủ với lòng
Nước lớn lại ròng…
Trăng tròn rồi khuyết…
Mây tụ cũng sẽ tan...
Nói làm chi lời cay đắng phũ phàng
Trước sự đổi thay nhọc nhằn dâu bể?

Hãy đứng lên lau khô dòng lệ
Hãy mỉm cười rạng rỡ ánh bình minh
Dệt vần thơ dào dạt tấm chân tình
Cùng nắng mới
Đón xuân hồng ấm áp…







CỨ MỖI LÚC BUỒN MÌNH TÌM ĐẾN DÒNG SÔNG







Cứ mỗi lúc buồn mình tìm đến dòng sông
Ngắm lục bình lững lờ theo con nước
Chúng nghĩ gì trên dặm dài xuôi ngược
Mà lá vẫn tươi xanh
Mà hoa vẫn tím màu?

Ngắm những con thuyền tấp nập nối đuôi nhau
Đêm giăng câu
Sáng về đầy ắp cá
Cuộc sống lênh đênh muôn vàn vất vả
Làm bạn với thiên hà
Với sóng nước quanh năm

Ngắm bến đò xưa ông lái vẫn âm thầm
Đón khách sang sông đi về bao lượt
Con đò vẫn nép mình dưới rặng dừa xanh mướt
Không quản nắng mưa chờ đợi suốt tháng ngày

Ngắm hàng bần sai trĩu quả trên cây
Rễ bám chặt ăn sâu vào lòng đất
Giữ bờ bãi tránh xói mòn lở sạt
Chẳng ai ngờ thầm lặng sự hy sinh

Nỗi buồn lặng lẽ ra đi trả lại chữ yên bình
Tâm tĩnh tại mỉm cười nhìn mọi vật
Bước trở về chim chóc cao giọng hát
Câu chữ vui…thơ dào dạt ân tình!











MÙA ĐÃ TÀN PHAI






Hình như mùa đã tàn phai
Mờ sáng hôm nay
Vẫn còn vướng chút đông trên vòm cây trước ngõ
Thoáng lao xao tiếng gió
Mang theo rộn ràng của buổi vào xuân

Nghe bâng khuâng…bâng khuâng…
Mấy khóm mai vàng mượt mà cánh mỏng
Thoang thoảng mùi hương lắng đọng
Rực rỡ  vườn hoa đủ mọi sắc màu

Trời chớm xuân mây hồng ửng trên cao
Phố phường thay áo mới
Vẳng đâu đây tiếng chim như mời gọi
Thưởng khúc dân ca điệu lý tang tình

Bên cửa sổ hiên nhà
Sợi nắng sớm lung linh
Làm ửng hồng đôi má nàng thiếu nữ
Nỗi xao xuyến rơi trên từng câu chữ
Cho hồn thơ dịu lại buổi giao mùa











MƯA CUỐI NĂM






Trời mưa
bong bóng phập phồng

Sợi thưa sợi nhặt
cuối đông
chợt buồn

Một mình
ngồi ngắm mưa tuôn

Cho vần thơ ướt…
sầu vương cả chiều

Xa rồi
ngày tháng thương yêu

Nhìn mưa
lại nhớ
trăm điều ngổn ngang







23 tháng 1, 2017

CHIỀU CUỐI NĂM GHÉ LẠI VƯỜN THƠ







Chiều cuối năm ghé lại vườn thơ
Chẳng ai quen…toàn tên người lạ lẫm
Mảng rong rêu phủ đầy theo năm tháng
Chợt ngậm ngùi nhớ cổ tích xa xưa

Lời ca dao còn đọng lại sớm trưa
Có cỏ lạ hoa thơm
Có lâu đài thành quách
Chuyện tình yêu ngọt ngào như ướp mật
Ong bướm lượn lờ thoang thoảng gió đưa hương

Rồi không dưng bão táp ghé khu vườn
Hoa xác xơ dưới mưa cuồng gió giật
Khung trời cũ giờ hoang vu tan tác
Nắng lạc loài ủ rũ dấu cô liêu

Trở lại đây sao chỉ thấy tiêu điều
Chiều cuối năm trời buồn như muốn khóc
Rệu rã bước chân
Một mình ta đơn độc
Bốn phía nhìn
Hình bóng cũ nay đâu?










18 tháng 1, 2017

CÂU THƠ GÃY VỤN





Cuối năm 
dông bão ùa về

Câu thơ gãy vụn 
tái tê 
não phiền

Mong 
mùa nắng ấm 
qua hiên

Nụ cười tìm lại 
an nhiên 
tháng ngày





15 tháng 1, 2017

NỖI NIỀM NGÀY MƯA






Lại thêm cơn áp thấp ghé vào
Thị xã buồn hiu mây đen xám xịt
Suốt ngày nay mưa giăng rả rích
Gần Tết rồi sao đầy nỗi âu lo?

Mẹ đứng ngẩn ngơ... lòng rối tơ vò
Ngắm mấy liếp hoa gieo trồng trước ngõ
Sợ hạt mưa sa ầm ào ngọn gió
Để rã rời cánh mỏng trước phong ba

Chuỗi tháng ngày chạy vạy lắm xót xa
Mẹ bươn bả nuôi bầy con nhỏ dại
Đôi mắt mẹ hằn sâu niềm khắc khoải
Cả cuộc đời trĩu nặng gánh gieo neo

Đâu quản bão dông mẹ tần tảo chống chèo
Mong trời quang mây… cơn mưa nhẹ hạt…
Mẹ ủ ấm cho hoa bằng tình thương dào dạt
Đợi Tết về... lo sắm sửa... rạng ngày xuân…









11 tháng 1, 2017

SÀI GÒN THỨ BẢY






Sáng thứ bảy xuống phố
Sài Gòn tất bật hơn
Đông đúc dòng xe cộ
Vu vơ chút tủi hờn

Nắng sớm như trải thảm
Đông giờ đã phai tàn
Phố phường trông lạ lẫm
Áo mới đón mùa sang

Sài Gòn vẫn duyên dáng
Như cô gái chưa chồng
Sợi mây trời lãng đãng
Pha đầy màu nhớ mong

Vẳng nghe lời ai hát
Ca ngợi buổi xuân về
Hương hoa thơm ngào ngạt
Thôi giã từ bến mê







09 tháng 1, 2017

CHIỀU BUỒN NGỒI CÙNG THƠ






Chiều buồn ngồi cùng thơ
Thơ chẳng thèm cười nói
Hình như thơ hờn dỗi
Rưng rưng lệ nhạt nhòa

Sao thơ hoài xót xa?
Mắt buồn ngân ngấn nước
Để đêm trường thao thức
Lặng lẽ tiếng thở dài

Sao thơ nhiều đắng cay?
Câu chữ nghe xa vắng
Cảm xúc về nghẹn đắng
Hồn u uất não phiền

Sao thơ mãi lặng im?
Nhuộm gam màu  tím ngắt
Trời khuya trăng vằng vặc
Tinh tú sáng lung linh

Thiên nhiên lắm hữu tình
Thôi quên đi hờn tủi
Cùng gió mây rong ruổi
Đón năm mới an lành







TẢN MẠN BUỔI VÀO XUÂN






Trời đã vào xuân!
Trời đã vào xuân!
Sáng nay ùa về cơn gió chướng
Ngõ vắng thênh thang mỏng manh làn sương sớm
Những nụ mai e ấp ngỡ ngàng


Nhớ ngày nào ba lom khom hái lá đợi mùa sang
Khu vườn nhỏ rộn ràng hơn mọi bữa
Những chiếc lá vàng rụng rơi héo úa
Mong chờ ngày lộc biếc thắm nhành xuân


Vẫn nhớ dáng mẹ loay hoay cắt lá chuối để phần
Đêm ba mươi gói bánh chưng, bánh tét
Cả nhà quây quần bên bập bùng lửa bếp
Chờ giao thừa giờ phút thật thiêng liêng


Nhớ chiếc áo hoa mẹ vất vả thâu đêm
Vải mới thơm nồng mùi tay mẹ
Thơm giọt mồ hôi ba nhọc nhằn dâu bể
Mấy ngày xuân xúng xính dạo phố phường


Nhớ vô cùng ngày Tết ngập yêu thương
Có mẹ có ba…gia đình đầy hạnh phúc!
Hình ảnh ấm áp ngày xưa chỉ còn trong tâm thức
Gánh đường đời ba mẹ vội buông tay…











07 tháng 1, 2017

TRỞ LẠI SÀI GÒN






Sáng nay tôi trở lại Sài Gòn
Thành phố thân quen của thời mới lớn
Đi trên những con đường ướt đẫm màn sương sớm
Chợt xúc động vô cùng…thành phố tôi yêu!

Sài Gòn dưới mắt tôi hoa lệ mỹ miều
Bên hàng cây xanh lung linh bóng lá
Bao mảnh đời ngược xuôi vất vả
Nép vào nhau cùng hướng đến tương lai

Sài Gòn chẳng khác chi cô thiếu nữ trang đài
Ngồi hong tóc mơ màng bên song cửa
Nắng tháng Chạp dịu dàng đi một nửa
Cho má thêm hồng 
Cho mắt sáng long lanh

Sài Gòn chứa chan hai tiếng ân tình
Dù xa xôi vẫn không sao quên được
Tà áo dài đủ màu tha thướt
Nụ cười hiền… giọng ấm áp dễ thương

Trở lại Sài Gòn nghe lòng ngập vấn vương
Nhớ vòm me xanh đường Duy Tân một thuở
Nhớ cái nắm tay rụt rè bỡ ngỡ...
Tình yêu Sài Gòn 
Mãi đọng lại trong tôi








05 tháng 1, 2017

LẶN LỘI THÂN CÒ





Đêm vẫn thênh thang
Gà chưa xuống tổ
Mặt trời còn mơ màng say ngủ
Ngoài sân đã lắc rắc giọt mưa

Mẹ đã đến chợ chưa?
Vai quang gánh đường xa kĩu kịt
Lặng lẽ băng đồng đâu quản gì đường khuya mờ mịt
Lắm nhọc nhằn, lắm sỏi đá chông chênh

Chạy chợ sớm hôm…quãng lội gập ghềnh
Lo đàn con dại khờ nheo nhóc
Cuộc đời mẹ đầy phong sương rêu mốc
Nuốt ngược vào lòng nỗi vất vả gian truân

Trời hãy tạnh mưa
Sợ trơn trợt bước chân
Sợ tấm áo mỏng manh không ngăn cơn lạnh giá
Mong buổi chợ về mẹ có thêm rau cá
Đám con thơ quấn quýt không rời

Mưa hãy thôi rơi
Chợ đông người qua lại
Mẹ bán hết mướp, bầu, rau cải...
Để đường về nhẹ bớt âu lo

Mặt trời ơi! Hãy mở mắt thật to
Nhờ ánh nắng hồng xua tan màu lạnh lẽo
Hôn lên đôi má gầy úa héo
Tội thân cò lặn lội giữa gió mưa…






NGẪU HỨNG LÝ QUẠ KÊU





“ Quạ kêu nam đáo nữ phòng
Người dưng khác họ đem lòng nhớ thương”

Người hát làm gì
để em phải vấn vương?
Nhớ đêm năm canh
Nhớ ngày sáu khắc
Chỉ là người dưng …
nhớ sao quay quắt
Buổi chợ về
em đi trước
họ lẽo đẽo theo sau

Len lén nhìn
len lén nắm tay nhau
Sợ lối xóm bà con dòm ngó
Thả tay rồi…
tiếc ngẩn tiếc ngơ!
Nằm võng ngủ trưa nghe bên ấy hò lờ
Cũng giả bộ ho khan vài tiếng
Giống như thuyền và biển
Quấn quýt yêu thương con sóng bạc đầu

Thầm mong một ngày
cha mẹ dạm trầu cau
Hai đứa chung nhà chung cửa
Dưới ánh trăng khuya cùng nhau khấn hứa
Muối mặn gừng cay
Trọn đạo vợ chồng
Con cháu đầy đàn
Sống đến ngày
tóc bạc răng long…







03 tháng 1, 2017

XUÂN THUỞ MƯỜI LĂM







Sáng hôm nay mới thật là xuân
Chút nắng sớm tràn qua cửa sổ
Nghe lao xao bên rèm ngọn gió
Chạy ùa vào đánh thức cơn mơ

Cô bé ơi… Đừng bắt đợi chờ!
Ngày đẹp lắm rộn ràng hoa lá
Khu vườn nhỏ hương thơm lan tỏa
Lũ bướm ong mê mải rập rờn

Nhanh nhanh lên…đừng có dỗi hờn!
Đừng mi mắt trĩu ngân ngấn nước
Áo lụa hồng đôi tà tha thướt
Chiếc hài thêu nhỏ nhắn gọi mời

Tóc tết thành hai bím xinh tươi
Mang theo cả mùa xuân diễm tuyệt
Cả đất trời xôn xao mắt biếc
Tuổi mười lăm hoa mộng theo về…








ĐỂ LẠI NỖI CÔ ĐƠN






Qua đã về chốn cũ mấy ngày nay
Chạng vạng hoàng hôn mây trời xuống thấp
Bước chầm chậm giữa dòng người tấp nập
Mắt dõi nhìn sao chẳng thấy bậu đâu?

Lời hứa năm xưa chắc đã phai màu?
Qua đứng lặng dưới chân cầu hôm giã biệt
Rặng trâm bầu nhìn qua buồn da diết
Cây lá ngỡ ngàng chẳng thiết reo vui

Sóng lô xô biển tím ngắt ngậm ngùi
Chim hải âu lạc bầy kêu khản giọng
Qua lẻ loi nhìn hoàng hôn khuất bóng
Bậu đâu rồi?... Qua thảng thốt gọi tên

Mưa , mưa rơi …ướt đẫm cả vai mềm
Cơn gió thốc làm áo bay phần phật
Thành phố về khuya ngập tràn hơi bấc
Bậu đâu rồi?...Chỉ tiếng sóng khơi xa…

Mưa, mưa rơi…cho nước mắt nhạt nhòa
Thèm vị đắng nồng nàn từng chia sẻ
Trở về đây không gian buồn quạnh quẽ
Bậu đâu rồi?...Để lại nỗi cô đơn!







02 tháng 1, 2017

THÌ THẦM MÙA XUÂN






Chẳng có gì để ủ rũ sầu đau
Sau những bão dông đổ qua đời nghiệt ngã
Ta đã đứng lên mặc gió đêm đông mặc ngày lửa hạ
Thắp sáng tâm mình, lắng dịu hồn thơ

Đã biết câu nhân thế hững hờ
Đôi lúc xát vào hồn quặn thắt
Cũng có lúc rưng rưng nước mắt
Vội quay lưng che giấu nỗi nghẹn ngào

Đã qua rồi ngày tháng hanh hao
Tội thơ vận luôn trở trăn khắc khoải
Tội cả con tim ốm đau khờ dại
Cứ mãi loanh quanh giữa mê muội cuộc đời

Cơn mưa rào tầm tã vụt cuốn trôi
Những mảnh vỡ nhọc nhằn trong quá khứ
… Ngày mùa xuân rộn ràng câu chữ
Khúc hát thăng hoa bay bổng tìm về

Thoảng mùi hương ngầy ngật đam mê
Hoa ân tình vẫn nồng nàn một thuở
Chim vẫn hót líu lo cùng tròi xanh mây gió
Nắng mùa xuân chan chứa rực bên thềm…







:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.