31 tháng 3, 2020

GỞI CHÚT NỖI NIỀM!...






Cứ ngỡ sẽ cùng nhau cảm xúc sẻ chia
Cả đến nồng nàn giọt đắng
Nào ai biết lúc biển chiều nhạt nắng
Trận cuồng phong ào ạt ghé ngang qua?

Tội vần thơ ngơ ngác buổi chiều tà
Sợi nắng quái vô tình làm vỡ nát
Lời yêu thương với tràn đầy cung bậc
Để nửa chừng hai lối rẽ hai nơi!

Ta đã quen xấp mặt giấu khóc cười
Con còng vó lang thang bờ cát trắng
Đâu còn ai tựa bờ vai lẳng lặng
Ngắm trăng lên mơ dệt khúc tâm đầu

Dẫu biết rằng đường đời lắm bể dâu
Ta vẫn đợi!… Ngàn năm ta vẫn đợi!
Người có biết sau lạnh lùng tơ rối
Câu thơ hoài thổn thức suốt thâu đêm?

Níu gió mây... gởi gắm chút nỗi niềm!…   











30 tháng 3, 2020

BUỒN!






Muốn nở nụ cười
nhưng lòng buồn vô hạn

Buổi bình minh
sao lạnh lẽo mặt trời?

Chim tha thẩn
trên cành cao
đợi nắng

Ngày trở về
chẳng thấy được niềm vui!


Tiết thanh minh
đất trời như chao đảo

Dịch bệnh đầy
gây chết chóc nhiễu nhương

Xin chắp tay
nguyện cầu lên Tam Bảo

Cho chúng sinh
thoát khỏi
cảnh đoạn trường
























29 tháng 3, 2020

TIỄN EM!




Có một chút gì nghèn nghẹn sáng nay
Em đã xa… nụ cười còn ở lại
Giọng hát ấy… chưa tan niềm khắc khoải
Cuộc đời buồn… nghiệt ngã mãi đeo mang

Em hãy đi… bỏ lại những bẽ bàng
Với yêu thương là hành trang bất tận
Hãy lãng quên chuỗi tháng ngày lận đận
Mắt rạng ngời tự tại phút từ ly

Đừng luyến lưu bịn rịn nét xuân thì
Bên nước Chúa em yên bình giấc ngủ
Tạm biệt em… cô thiên thần bé nhỏ
Nhẹ mỉm cười… mây gió tiễn chân em!











28 tháng 3, 2020

TỦI PHẬN





Loay hoay
gần hết tháng ba
Bình minh lạc lõng
chiều tà ngẩn ngơ

Chỉ còn ta
với vần thơ
Mà sao câu chữ
hững hờ lặng im?

Níu mây
gọi gió
đi tìm
Khúc tri âm ấy…
êm đềm còn chăng?

Trở mùa
núi cách sông ngăn
Không dưng tủi phận
lệ mằn mặn rơi










27 tháng 3, 2020

AI MANG TIẾNG HÁT LÊN TRỜI?





Ai mang tiếng hát
lên trời
Mùa thu ở lại
rối bời heo may

Nghìn trùng xa cách
từ đây
Hồ cầm thảng thốt
so dây đứt lìa

Không còn ai
để sẻ chia
Phút giây tiễn biệt
đầm đìa lệ tuôn

Chỉ là
một cuộc vô thường   
Thiên thu khép lại 
tơ vương kiếp tằm










25 tháng 3, 2020

NGUYỆN CẦU





Bỗng đâu
nổi cuộc can qua
Gươm rơi
giáo lạc
sáng lòa một phương

Ai
gây nên cảnh đoạn trường
Nằm nghe đất khóc
tai ương giữa đời

Nguyện cầu
máu hãy thôi rơi
Bình yên Tổ quốc
mây trời biếc xanh












QUA MIỀN ĐẤT THÁNH





Ngang qua miền đất thánh
Chân bước nhẹ ngập ngừng
Cỏ lau sầu hiu quạnh
Giọt tủi hờn rưng rưng

Dốc giáo đường một thuở
Tay đan tay ân cần
Ánh mắt nhìn bỡ ngỡ
Rớt xuống đời phân vân

Rồi chia hai lối rẽ
Ngậm ngùi tiễn đưa nhau
Em nhạt nhòa mắt lệ
Khăn sô chít mái đầu

Tháp chuông cao vời vợi
Giờ lặng lẽ bóng hình
Hoàng hôn chừng xuống vội
Giữa bốn bề vô minh

Ngang qua miền đất thánh
Kỉ niệm xưa ùa về
Dưới mồ sâu hoang lạnh
Chắc anh nhiều tái tê?










24 tháng 3, 2020

BẮT GẶP TRĂM NĂM




Năm 2019 tôi đã trải qua thật nhiều biến động về sức khỏe. Cuối tháng 4, máy phá rung đặt hồi tháng 1/2013 hết pin, tôi phải xuống Viện Tim thay máy mới. Ca mổ thành công. Sau mấy ngày làm bạn với mùi ê te, máu me cùng nỗi đau cứa nát thịt da, tôi đã hồi phục. Tập thơ NGỒI ÔM CỔ TÍCH như món quà tôi tự thưởng cho mình sau bao nhiêu đớn đau kề cận giữa hai bờ sinh tử!
Đến cuối tháng10, tôi bị nhiễm trùng đường ruột phải cấp cứu tại bệnh viện 115 ngay trong đêm và nằm điều trị gần một tuần lễ. Xuất viện trở về, tôi chẳng khác nào một anh lính thua trận. Tôi sút cân, mặt mày xanh xao, trông thật tệ!
Ngày 6/12 tôi mổ phaco mắt phải ở Viện Mắt Điện Biên Phủ, Sài Gòn. Đến 25/12 mổ cận mắt trái. Các em cháu tôi ai cũng lắc đầu ngao ngán trước nỗi đau mà tôi gánh chịu. Cái gì rồi cũng qua! Tôi đã 9 lần nằm trên giường mổ, gây mê gây tê có đủ và tôi đã chiêm nghiệm được từng nỗi đau khi tiếp xúc với dao kéo. Tôi đã chiến thắng bệnh tật một cách kiên cường.
Mừng thị lực trở lại bình thường, tôi thưởng tiếp cho mình tập thơ thứ 19 với tên gọi BẮT GẶP TRĂM NĂM. Công ty Tri Thức Việt sẽ hỗ trợ một phần kinh phí cho tập thơ này. Tôi đã bắt tay vào việc biên tập lại các bài thơ viết từ mùa thu đông 2019 và xuân 2020 chiều tối qua. Chiều nay, bạn thơ Lãng Tử Sầu sẽ ghé nhà đọc và góp ý tập bản thảo trước khi tôi gởi ra Bắc.
Chừng giữa tháng 5 tôi sẽ có trong tay đứa con tinh thần thứ 19. Đứa con mùa dịch! Xin chia sẻ cùng các bạn niềm vui này!










22 tháng 3, 2020

Tình Ca Phòng Trà Bất Hủ - Anh Còn Nợ Em | Tình Khúc Lãng Mạn Nồng Nàn Đ...

+

MẶC




Sáng nghe chim hót lời u uẩn
Ánh mắt long lanh giọt não phiền
Có phải tủi hờn câu bạc phận
Chim hoài xấp mặt khóc tơ duyên?

Sáng nghe chim hót lời ai oán
Thiên hạ dư thừa chữ đãi bôi
Mật ngọt hòa tan chi mặn đắng?
Trắng đen ngán ngẫm nhạt môi cười!

Ta cũng như chim lắm nghẹn ngào
Chán chường nhân thế nỗi thương đau!
Thôi đành nhắm mắt vờ mê ngủ
Mặc kệ phong ba cuộn sóng trào!











20 tháng 3, 2020

ĐÊM NẰM NGHE ĐẤT KHÓC





Nửa đêm nằm nghe đất khóc
Mỡ màu ngày trước nay đâu?
Con thuyền cắm sào cô độc
Mơ chi dòng nước nhiệm mầu

Nhớ lắm phù sa bồi bãi
Tưới mát quanh năm ruộng đồng
Sum sê miệt vườn cây trái
Tiếng hò thiếu nữ trên sông

Đã từng một thời lừng lẫy
Cửu Long chiến tích vang trời
Mồ hôi mẹ cha xuống cấy
Thơm nồng hạt gạo tinh khôi

Vì ai đất cằn ruộng cạn?
Thuyền giờ chẳng thể ra khơi
Đàn bầu vẳng câu ai oán
Miếng cơm sự sống bao người

Nghẹn ngào ngắm nhìn dâu bể
Miền Tây còm cõi đoạn trường
Tại ai đau lòng nhân thế?
Đêm nằm dỗ giấc thê lương











19 tháng 3, 2020

GÃY VỤN CÂU THƠ







Ngậm ngùi
trước cảnh bể dâu
Ca dao từ đó
hóa màu nhiễu nhương

Em về
tỉnh giấc miên trường
Xòe tay
tay trắng
yêu thương nhạt nhòa

Anh giờ vời vợi
cách xa
Câu thơ gãy vụn
mặn mà còn chi

Ngồi ôm gối mộng
thầm thì
Phút ly tao ấy
sầu bi ngập tràn

Xa rồi
cái thuở hồng hoang
Cùng nhau
dệt khúc phượng loan sum vầy

Tàn xuân
sao lắm đắng cay
Để vần lục bát
mãi hoài trở trăn










18 tháng 3, 2020

TIỄN NGƯỜI VỀ CHỐN THIÊN THAI



Sáng nay được tin nữ danh ca Thái Thanh qua đời. Tự dưng nỗi buồn từ đâu đổ ập đến. Nước mắt ướt nhòe cả kính.
Xin vĩnh biệt nữ danh ca Thái Thanh, một thiên tài của nền âm nhạc Việt Nam. Kính cẩn nghiêng mình tiễn Cô về CHỐN THIÊN THAI.






















VÔ CÙNG THƯƠNG TIẾC NỮ DANH CA THÁI THANH. TIẾNG HÁT CỦA CÔ ĐÃ ĐI VÀO THIÊN THU!

16 tháng 3, 2020

SÀI GÒN NỖI NHỚ TRĂM NĂM





Sài Gòn
buổi sáng thứ hai
Thênh thang đại lộ
u hoài bủa giăng

Cớ chi
lòng thấy bần thần
Cà phê quán vắng
bao lần ghé qua?

Cát đằng
tim tím sắc hoa
Gọi tên nỗi nhớ
vỡ òa trăm năm

Sài Gòn
lê bước âm thầm
Hỏi người một thuở
tri âm đâu rồi?

Nghe chừng tiếng sóng ra khơi
Đẩy con thuyền mộng xa xôi trở về!











14 tháng 3, 2020

LỤC BÁT LAO XAO





Ngoài kia
mùa dịch lao xao
Hiên vắng cồn cào      
thức dậy hồn thơ

Con chữ
mòn mỏi đợi chờ
Khúc tri âm
vẫn mịt mờ khói mây

Hoàng hôn tím thẫm
giăng đầy
Bâng khuâng chợt nhớ
vòng tay xa rồi

Nỗi niềm
ngày cũ chưa nguôi
Mượn vần lục bát
cho vơi phiến sầu

Ngoài kia
mùa dịch lao xao
Thi phú tuôn trào
mong chữ bình yên!










13 tháng 3, 2020

HOÀI NIỆM





Vô tình đọc lại bài thơ xưa
Em đã viết cho anh với nhiều cảm xúc
Đã bao năm xếp tận cùng góc khuất
Giấy úa vàng tình lãng đãng chưa phai
                    
Cái thuở em tiểu thư yểu điệu gót hài
Áo lụa trắng thơm tho thời mới lớn
Ánh mắt anh dịu dàng sóng gợn
Mảnh hồn em rời rã tảng băng tan

Nhớ hàng cây hoàng điệp rực vàng
Buổi chiều mưa hai đứa cùng đứng nấp
Tay trong tay vô cùng ấm áp
Con đường về ngượng nghịu đến rưng rưng

Cô giáo sinh khờ khạo má đỏ bừng
Vẫn cứ ngỡ sẽ tròn câu duyên nợ
Nào ai biết nửa chừng tình tan vỡ
Chiến chinh mà… ai tránh được phân ly?

Gọi tên anh khe khẽ tiếng thầm thì
Ngọc ngà ấy… em chắt chiu gìn giữ
Vẫn không sao quên được miền quá khứ
Kỷ niệm hồng xao xuyến gởi trong thơ!










12 tháng 3, 2020

CÒN ĐÓ DẤU YÊU THƯƠNG







Chỉ mình ta… giờ chỉ một mình ta!
Bên ốc đảo nhìn ngày qua rất vội
Mới bình minh đã ngập tràn bóng tối
Buổi hoàng hôn ngồi chờ đợi gió mây

Mượn vần thơ để che bớt u hoài
Bao kỉ niệm chất đầy ngăn ký ức
Đừng bảo ta từng đêm về thao thức
Biết nói gì khi đứng trước đãi bôi?

Buổi tàn xuân sao vướng nỗi ngậm ngùi
Muốn xóa bỏ ngọc ngà thời quá khứ
Tội nghiệp ta… thật thà từng câu chữ
Mà cuộc đời nhiều lắm những điêu ngoa

Chỉ mình ta… giờ chỉ một mình ta!
Khoảng quạnh vắng mơ hồ trong mộng mị
Nguyệt xiêm áo ghé vai gầy thủ thỉ
Nhẹ mỉm cười… còn đó dấu yêu thương!











11 tháng 3, 2020

ĐÂU PHẢI TẠI THỜI GIAN







Đâu phải tại thời gian
Làm phai nhòa quá khứ         
Qua mấy mùa bão dữ
Mới biết rằng cuồng lũ bởi do đâu!

Lá mùa thu úa màu
Cứ nằm mơ cổ tích
Chuyện ngày xửa ngày xưa… cái thời con nít
Lỡ cùng nhau ước hẹn đá vàng

Đám cưới cô dâu chú rể thật là sang
Mớ bòng bong trang hoàng trước cổng
Hoa dâm bụt chú rể cầm lóng ngóng
Chẳng đàng trai đàng gái cũng chẳng có trầu cau

Hai đứa lặng yên nhìn nhau
Ánh mắt long lanh rạng ngời hạnh phúc
Tưởng là trăm năm để lòng thổn thức
Nguyệt lão se duyên cho đến bạc đầu

Ngỡ ngàng hai mươi năm sau
Mỗi đứa một phương trời cách biệt
Gọi tên nhau ngập tràn nuối tiếc
Chuyện trăm năm như nước chảy qua cầu

Đâu phải tại thời gian để ray rứt mùa Ngâu
Hai tinh cầu giờ xa lơ xa lắc
Từng đêm… từng đêm trường dằng dặc
Mượn vần thơ san sẻ những vui buồn

Sao ngộ nhận lời thương?
Sao quay cuồng nỗi nhớ?
Để con tim buổi hoàng hôn nức nở
Mảnh tình thơ… đẹp mãi muôn đời!...   













10 tháng 3, 2020

NGUYỆN CẦU






Trách con tạo quá vô tình
Sao gây ra cảnh bất bình nhân gian?

Tại ai lá vội rũ vàng
Lá xanh ở lại ngỡ ngàng lệ rơi?

Cuộc vô thường lắm đổi dời
Rồi ra cát bụi nghẹn lời từ ly

Thôi đừng!… Đừng nhé Cô vy!
Thôi em đừng ghé sầu bi ngập tràn!

Nguyện cầu thế giới bình an
Thoảng trong nắng sớm muôn vàn hồng ân









DỊU DÀNG MƯỜI SÁU






Đêm dịu dàng như lụa
Réo rắt bản tình ca
Nỗi u sầu một thủa
Nghiêng vai gởi thiên hà

Hương ngọc lan thoang thoảng
Bên song đẩy cửa vào
Mấy đài hoa trăng trắng
Nở nụ mềm lao xao

Nguyệt cũng vừa mười sáu
Xiêm áo trông rạng ngời
Ghé qua miền ốc đảo
Rủ nhau cùng dạo chơi

Vẫy tay chào mây gió
Nhè nhẹ mỉm môi cười
Con tim hồng bỏ ngỏ
Hạnh phúc chừng lên ngôi












09 tháng 3, 2020

GÁI NAM GÁI BẮC

(Cảm tác từ bài YÊU GÁI BẮC của nhà thơ Nguyễn Hàn Chung)






Nghe người khen gái Bắc
Tự dưng thấy tủi hờn
Lời thơm tho ướp mật
Tựa chim chuyền véo von
                                      
Đôi bàn tay khéo léo
Giỏi gia chánh nữ công
Miệng huyên thuyên thật dẻo
Ngoan ngoãn biết chiều chồng

Gái Bắc trông thanh lịch
Nghìn năm xứ Thăng Long
Gặp một lần đã thích
Ôi! Con cháu Tiên Rồng…

Gái miệt vườn Nam bộ
Tính chân chất thật thà
Hiền lành như lá cỏ
Ruột cứ để ngoài da

Chẳng xa hoa hào nhoáng
Quen nương rẫy nhọc nhằn
Nắng mưa suốt năm tháng
Vẫn không hề than van

Đảm đang như gái Bắc
Chăm bẵm việc cửa nhà
Lo chồng con tối mặt
Quên lụa là kiêu sa

Gái Nam hay gái Bắc
Đôi bên đều ngang nhau
Đó là câu nói thật
Có phải vậy không nào?












08 tháng 3, 2020

GỞI ĐẾN DẤU YÊU





Yêu dấu ạ, nhớ từng con sóng nắng
Của một thời ngọt đắng sẻ chia nhau
Ta ở đây bốn mùa hoài thinh lặng
Bởi quanh ta cuồn cuộn những ba đào

Yêu dấu ạ, thiên hà xa diệu vợi
Hai tay dài chẳng níu được trăm năm
Nên từ dạo hai nẻo đường ngược lối
Ta cô đơn nơi ốc đảo âm thầm

Yêu dấu ạ, nhỡ mai ngày gặp lại
Có bao giờ người ngoảnh mặt quay lưng?
Vẫn là ta áng mây nhiều khắc khoải
Chân bước đi sao dạ cứ ngập ngừng?

Yêu dấu ạ, cuộc vô thường dời đổi
Ta với người rồi cũng hóa rêu rong
Hãy lãng quên thuở dại khờ nông nổi
Lỡ trao ai dìu dặt khúc tơ lòng










07 tháng 3, 2020

TỰ DƯNG LẠI BẢO GIỮ GÌN EM?






Ơ cái anh này, sao lạ nhỉ
Tự dưng lại bảo giữ gìn em?
Lời thề trọn kiếp luôn chung thủy
Son sắt không phai chữ ước nguyền

Inbox lần nào anh cũng dặn:
Bàn chân ngoan ngoãn chớ ra đường
Đừng theo bè bạn đi tha thẩn
Mùa dịch lan tràn thật nhiễu nhương

Cũng đừng mộng mị quên bài vở
Sắp đến kỳ thi… hạ chớm về
Góc phố mới vừa vài cánh đỏ
Thoảng từ đâu đó nhạc sầu ve

Ơ cái anh này, sao nhắc mãi
Em nào… nào có giận hờn anh?
Mỏi mòn chờ đợi chừng tê tái
Mai mốt ghé thăm… nhớ dỗ dành!








VẪN MÃI CHỜ ANH!




(Cảm tác từ bài XIN GIỮ GÌN EM của nhà thơ HL, Cumming, Georgia)

Nửa vòng trái đất xa xôi
Nghe câu anh dặn bồi hồi ruột gan
Trập trùng núi thẳm non ngàn
Làm sao quên được đá vàng khắc ghi?

Quen anh em biến nhu mì
Nói năng nhỏ nhẹ chẳng bì ngày xưa
Tính tình lúc nắng lúc mưa
Lại hay hờn dỗi sớm trưa khóc nhè…

Bên đây trời đã vào hè
Chợt nhớ ghê lắm vòng xe năm nào
Anh chở em lên đồi cao
Không dưng trời đổ mưa rào… thảm thê!

Anh còng lưng suốt quãng về
Cái áo mỏng dính tái tê ngập tràn
Nép vào anh dạ ngổn ngang  
Bờ vai vững chắc muôn ngàn yêu thương…

Giờ anh vời vợi con đường
Tận Georgia với đại dương mịt mù
Em vẫn nhớ mãi lời ru
Vẫn chờ anh… đến thiên thu… mỏi mòn!














06 tháng 3, 2020

NGẪM






Thật chí lý! Nhớ nhé! Đừng chạy theo những gì không thuộc về mình!








VỠ ÒA MÀU NẮNG THÁNG BA







Vỡ òa
màu nắng tháng ba
Em đi xuống phố
áo hoa rộn ràng

Hương thầm ai gởi
thoảng sang
Long lanh mắt biếc
ngập tràn ước mơ

Tự dưng
hồn phách thẫn thờ
Để cho rơi rụng
tứ thơ ngọt ngào

Mỉm cười
nắng ở trên cao
Gọi tên mùa hạ
xôn xao
mới về










05 tháng 3, 2020

RƯNG RƯNG BUỔI XUÂN TÀN






Hình như một chút nhớ
Hình như một chút thương
Đậu trên bờ vai nhỏ
Giữa dằng dặc canh trường

Đêm tháng ba lạnh ngắt
Gió xao động rèm thưa
Tàn xuân sao trở bấc?
Nghe rưng rưng cuối mùa

Trăng mồng mười khắc khoải
Áo xiêm nhạt nhẽo màu
Phía thiên hà xa ngái
Lạc lõng mấy vì sao

Dỗ dành từng con chữ
Nắn nót vài câu thơ
Nhắm mắt hoài không ngủ
Tội con tim dại khờ…


 (Tranh NguyenSon)







:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.