31 tháng 3, 2021

GIẬT MÌNH ĐÃ HẾT THÁNG BA





giật mình
đã hết tháng ba
ốc đảo lặng lẽ
tách trà ngẩn ngơ

chẳng còn chi
để đợi chờ
nhạt nhoà ký ức
vỗ bờ tịch liêu

ca dao
gãy vụn giữa chiều
quắt quay con chữ
câu kiều lạ xa

giật mình 
đã hết tháng ba
lạc loài đếm bước
mặn mà nay đâu?






30 tháng 3, 2021

CÓ BIẾT CHĂNG RƯỜI RƯỢI NHỮNG ƯU PHIỀN?




nắng lịm tắt
hoàng hôn chừng xuống vội
ngày đã tàn
dâu bể vẫn chưa tan
thôi ánh mắt
nụ cười
đầy bối rối
để hồn thơ phải chao đảo
ngỡ ngàng

tội con chữ
mỏi mòn ngồi trông ngóng
đợi chờ ai
giữa vời vợi ca dao?
câu lục bát
u hoài
sầu đánh võng
hờn thiên thu
giọt đắng mãi tuôn trào

lời chưa nói thuở nào
xin khép lại
tận thiên hà
giấu kín nỗi niềm riêng
khúc tri tâm
ở góc trời xa ngái
có biết chăng
rười rượi những ưu phiền?






23 tháng 3, 2021

NGHĨ VỀ MẠNG ẢO






Chẳng ngủ được, ta một mình lên mạng
Đã 0 giờ. Ai nấy cũng lặng yên
Bàn phím buồn cứ ray rứt triền miên
Màn hình ảo, chuyện tình rồi cũng ảo!

Giữa cuộc sống nhiều đổi thay điên đảo
Ta hoài nghi tất cả mọi thân tình
Mạng ảo mà, ai để ý xung quanh
Cứ vô cảm, cứ vẽ vời… hư cấu

Nào biết được sau màn hình mờ ảo
Trái tim nào có lúc cũng băn khoăn
Mong sẻ chia những buồn chán, nhọc nhằn
Mong tìm được một chút gì đồng cảm

Nên sẽ có những mối tình sâu đậm
Thật chan hòa đẹp mãi chữ tâm giao
Phím yêu thương câu chữ ghép dạt dào
Cho mạng ảo đêm ngày vui thơ họa!









22 tháng 3, 2021

ƯỚT MI






Chiều buồn tựa cửa chờ mong
Cánh chim biền biệt cho lòng quắt quay

Bàn tay chợt nhớ bàn tay
Qua cầu gió thổi áo bay hôm nào
Ngập ngừng ánh mắt gởi trao
Có hay tiền kiếp xôn xao gọi về?

Chợt nghe hồn phách tái tê
Vần thơ tỉnh thức đam mê một thời
Ngàn thu lá rũ chơi vơi
Thoảng trong hương cỏ thơm lời nhớ nhung

Xa xôi cách trở ngàn trùng
Hồn thơ quạnh vắng lạnh lùng ướt mi!







21 tháng 3, 2021

THỔN THỨC




Chỉ một chút nữa thôi
Cô giã từ… tất cả!
Thời gian sao nhanh quá
Mới bỡ ngỡ hôm nào

Về công tác vùng cao
Trường tranh tre dột nát
Học trò nghèo chân chất
Áo bạc màu lấm lem

Tuổi học trò thần tiên
Say mê lời cô giảng
Đi qua cùng năm tháng
Rồi trưởng thành bay xa

Bao kỷ niệm thiết tha
Xếp đầy ngăn ký ức
Chia tay lòng thổn thức
Ngày tháng cũ êm đềm

Đường đến lớp thân quen
Lá hoa đan thảm cỏ
Mây là ngôi nhà nhỏ
Che bóng mát mỗi ngày

Giờ đành phải chia tay
Gửi lại ngàn nỗi nhớ
Cho nắng vàng rực rỡ
Cho lâm thâm mưa chiều

Còn sót lại dấu yêu
Cô giấu ngăn tim nhỏ
Dặn lòng đừng nức nở
Cho nhọc nhằn bước chân

Mắt lặng nhìn bâng khuâng
Xin gửi lời…từ tạ! 
Trời mùa đông lạnh giá
Nghe yêu thương dâng đầy!










NHỎ NHỚ ĐỢI ANH!

  




Hồi ấy anh gọi em là “nhỏ”
Cái thời để chỏm quá ngây thơ
Hai nhà sát cạnh nhau đầu ngõ
Anh thường hái lá vẽ vu vơ

Hằng ngày đi học cùng chung lối
Con đường đến lớp thật dễ thương
Lung linh ánh nắng vàng phơi phới
Hoa bướm đùa reo suốt quãng đường

Năm ấy anh tròn mười tám tuổi
Tốt nghiệp vừa xong giấy báo về
Giã từ áo trắng vào bộ đội
Để lại mối tình ở chốn quê

Chia ly không khóc sao nghèn nghẹn
Nắm lấy tay em anh dặn dò:
“Nhỏ nhớ đợi anh !” thầm ước hẹn
Gật đầu sao lòng bỗng âu lo

Cuộc chiến Tây Nam làm chia cách
Người đi mãi mãi chẳng quay về
Chiến tranh là vậy ai hờn trách
Người cũ đâu rồi… dạ tái tê !








20 tháng 3, 2021

HẠNH PHÚC TỨ THƠ





bình minh như trải thảm
rộn rã chim chuyền cành
vòng xe đạp chầm chậm
quán bên đường vắng tanh

tìm chỗ ngồi quen thuộc
khuất dưới tán cây cao
sợi tơ vàng óng mượt
mơn man như đón chào

vẫn ly cà phê đắng
thơm nồng kỉ niệm xưa
qua bao mùa mưa nắng
yêu thương nói sao vừa

chắt chiu niềm cảm xúc
mượn giấy bút vẽ vời
tứ thơ đầy hạnh phúc
đẩy nỗi buồn ra khơi






19 tháng 3, 2021

NGHIÊNG CHIỀU





chiều nghiêng
rủ bóng cùng nghiêng
bâng khuâng lụa áo
lạc miền tương tư

biết rằng
tình ấy ảo hư
mà sao
giây phút tạ từ khó quên?

còn đây thành quách
cung đền
cầu mây
quán gió…
tuổi tên xa rồi!

nghiêng chiều
bóng rũ chơi vơi
trăm năm thơ vận
rối bời
đa đoan…












18 tháng 3, 2021

TANKA 42




chiều cuối xuân
nghe bâng khuâng tấc dạ
phai sắc lá
cỏ hoa cũng úa tàn
cổ tích tình ngổn ngang






VO TRÒN NỖI NHỚ TRĂM NĂM






vo tròn
nỗi nhớ trăm năm
tưởng như vành vạnh
ánh rằm cuối đông

chừng đâu
cải đã lên ngồng
mà con thuyền cũ
phiêu bồng phương nao?

chiều nay 
đổ trận mưa rào
giọt tuôn nức nở
nghẹn ngào
khóc than

hồ cầm
một khúc lỡ làng
còn chi ngày tháng
mơ màng dệt thơ?









17 tháng 3, 2021

TO NHỎ CÙNG THƠ






thôi đừng buồn em nhé
mùa xuân sắp giã từ!
đừng long lanh mắt lệ
tất cả đều ảo hư!

cuộc vô thường chóng vánh
thoắt đến rồi thoắt đi!
hạt sương rơi lấp lánh
dưới nắng mai còn gì!

vừa rộn ràng hoa cỏ
vườn xuân bướm lượn lờ
đã nghe tràn trong gió
chớm hạ về ngẩn ngơ!

hãy vui lên em nhé!
câu chữ đầy bao dung
tứ thơ thêm mạnh mẽ
hạnh phúc sẽ vô cùng! 















16 tháng 3, 2021

NỤ CƯỜI TÌM LẠI





muốn viết bài thơ 
nhỏ to tâm sự
phố núi mịt mờ
im lìm câu chữ

gót chân lữ thứ
lang thang sớm chiều
nghe ngàn thông reo
xạc xào hoa cỏ

bạn cùng mây gió
quên nỗi sầu tư
quên đời ảo hư
nụ cười tìm lại…











14 tháng 3, 2021

GIÃ TỪ PHỐ NÚI






giã từ phố núi dấu yêu
về lại ốc đảo từng chiều nhớ nhung






13 tháng 3, 2021

12 tháng 3, 2021

CỔ TÍCH TÌNH XA XÔI








lang thang về phố núi
bước chân như lạc loài
mắt rưng rưng hờn tủi
sầu một thuở chưa phai

lung linh nhành phượng tím
tím rịm cả góc trời
nhớ ngày xưa kỉ niệm
nhặt từng cánh hoa rơi

ngổn ngang lòng tơ rối
nhìn hoa tưởng đến người
hoàng hôn chừng xuống vội
cổ tích tình xa xôi… 















LANG THANG PHỐ NÚI 2





Một mình. Mình một. Bơ phờ

Dựa cây. Cây ngã. Dựa bờ. Bờ xiêu







10 tháng 3, 2021

LANG THANG PHỐ NÚI 1


 

Biệt thự nghỉ dưỡng sáng ngày 09/3/2021.

Dalat mùa xuân rực rỡ sắc hoa. Nắng vàng óng ả. Không khí trong lành. Trời mát dịu.

Muốn làm thơ nhưng thơ trốn biệt.







LANG THANG PHỐ NÚI





về nơi phố núi
bạn cùng cỏ hoa
quên bao hờn tủi
hạnh phúc vỡ oà

bình minh thức giấc
ngắm mặt trời lên
ngàn thông réo rắt
khúc ca êm đềm

chiều hoàng hôn xuống
cùng gió đùa vui
mây cũng uốn lượn
rộn vang tiếng cười

lang thang phố núi
bịn rịn cuối xuân
bước chân rong ruổi
nghe lòng bâng khuâng...














05 tháng 3, 2021

PHẢI TẬP QUÊN!

 

 






(Cảm tác từ bài thơ TẬP QUÊN của tác giả Nguyễn Thị Thanh Lưu)


khi nỗi nhớ dâng tràn lên môi mắt
câu chữ rã rời quay quắt mãi không vơi
tựa song sưa
hồn phách rối bời
phải tập quên!…
tập quên ngày tháng cũ!

không lý gì bó gối ngồi ủ rũ
giống con mèo ướt nước cứ lặng im!
kỷ niệm xưa
mớ hồi ức êm đềm
hãy xoá nhoà
hoặc vo tròn giấu kín!

tiếc nuối chi để luyến lưu bịn rịn
hai con đường
hai lối rẽ xót xa
rồi một ngày sẽ phai nhạt sắc hoa
đàn lỡ nhịp
cung thương chừng ai oán

phải tập quên!…
tất cả là dĩ vãng!
nhúm tàn tro giữ lại ích gì?
cuộc vô thường thoắt đến thoắt đi
thì duyên nợ chỉ là lời đưa đẩy…

phải tập quên!…
thôi không còn khắc khoải!
bình minh lên
nắng nhảy múa reo mừng
thơ mỉm cười
mắt lệ hết rưng rưng
vẳng đâu đây khúc tình ca réo rắt!…








02 tháng 3, 2021

NHẮN GỬI

 






sao vội vàng đến thế
vừa gặp đã quay đi?
cuộc đời nhiều dâu bể
gấp gáp để làm gì!

đoá phù dung buổi sớm
sắc hoa tươi tắn màu
hoàng hôn về thắc thỏm
cánh rũ tàn hư hao

cổ tích tình một thuở
chỉ còn đọng trong mơ
khúc nhạc buồn dang dở
chìm khuất phía xa mờ 

trách lòng người thay đổi
trách con tạo cơ cầu
giữa chập chờn sáng tối
thơ viết chẳng thành câu












:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.