giật mình
đã hết tháng ba
ốc đảo lặng lẽ
tách trà ngẩn ngơ
chẳng còn chi
để đợi chờ
nhạt nhoà ký ức
vỗ bờ tịch liêu
ca dao
gãy vụn giữa chiều
quắt quay con chữ
câu kiều lạ xa
giật mình
đã hết tháng ba
lạc loài đếm bước
mặn mà nay đâu?
lạc loài đếm bước
mặn mà nay đâu?