Tôi đi tìm…tìm mãi nửa vần thơ
Một lần vô tình đánh rơi giữa
chợ
Kẻ lại người qua làm tôi bỡ ngỡ
Mùa sang mùa vẫn tăm cá bóng chim
Tiếc nửa vần thơ tôi cứ mãi đi
tìm
Ngày lang thang khắp tận cùng ngõ
ngách
Đêm thao thức ngồi lật từng trang
sách
Nỗi tiếc thương cứ canh cánh bên
lòng
Rớt xuống đời ngàn bão táp mưa dông
Tôi đã sống dật dờ như đã chết
Cứ hoang tưởng vào vần thơ đan dệt
Để nỗi buồn chất ngất tận non cao
Rồi một hôm òa vỡ nỗi nghẹn ngào
Nửa vần thơ ngày nào tìm lại được
Câu chữ vẫn mượt mà như thuở
trước
Vẫn ngọt ngào đầy ắp sự bao dung
Sao tự dưng nghe hạnh phúc vô cùng
Tôi cứ ngỡ... tất cả là hư ảo
Trời vẫn xanh vi vu ngàn tiếng sáo
Và tôi ơi... khép lại nỗi ưu phiền !