ngày cuối cùng tháng sáu
tôi nhìn tôi dỗ dành
đừng muộn phiền đau đáu
đừng giọt sầu long lanh
cơn đau rồi sẽ khép
hoàng hôn vệt ráng chiều
lặng yên khung cửa hẹp
lối mòn đầy liêu xiêu
gọi bình minh thức dậy
nắng ươm giọt mật tràn
đêm dài đầy khắc khoải
nhạt nhoà mọi ngổn ngang
ngày cuối cùng tháng sáu
vẽ trên môi nụ cười
dắt thơ vần đi dạo
quên nỗi buồn xa xôi