Cảm xúc đầy
khi trở lại trường xưa
Bốn mươi năm
nhiều dâu bể
Bác lái đò sớm
chiều trong lặng lẽ
Đưa khách
ngược xuôi dòng…
Khách hối hả
bước ra đi!
Đứng ngẩn
ngơ bên đám cỏ xanh rì
Ngẫm thời
gian trôi nhanh quá!
Mới ngày nào
còn ngỡ ngàng xa lạ
Bên bạn bè
và các thầy cô...
Rồi yêu
thương gắn kết bến bờ
Giờ thực tập
trước đông người bỡ ngỡ
Cô giáo sinh
nâng niu từng trang vở
Nét ngây thơ
màu mực tím học trò
Tường vôi hồng
ấm áp tuổi mộng mơ
Trưa ở lại
quây quần bên ghế đá
Sân mát rượi
nhờ lung linh bóng lá
Hoàng điệp
vàng rực rỡ thoảng đưa hương
Thoáng hai
năm thi tốt nghiệp ra trường
Ngày chia
tay để lại nhiều lưu luyến
Câu bịn rịn
nghẹn ngào khi đưa tiễn
Đàn chim bay
về mọi nẻo xa gần
Trở lại trường
nghe lòng chợt bâng khuâng
Tóc thầy cô giờ pha màu sương tuyết
Nhìn quanh
quất…vài bạn thân biền biệt
Để nỗi buồn
như len nhẹ vào tim
Vẫn còn nghe
lời thầy giảng êm đềm
Bài học quý
theo em qua năm tháng
Vẫn đứng vững
ngày ngày trên bục giảng
Tiếp bước thầy
dạy dỗ đám trò ngoan
Công ơn thầy cô
cao tựa non ngàn
Em vẫn nhớ
câu lương sư hưng quốc
Về thăm trường
niềm vui xen nước mắt
Mãi muôn đời
thắp sáng chữ tri ân