nghe trong thăm thẳm đất trời
vọng âm sáu tám ngọt lời vấn vương
ngỡ rằng nhạt tiếng yêu thương
ngỡ rằng lạc lối thiên đường gió mây
bàn tay vuột mất bàn tay
để luôn trăn trở u hoài khôn nguôi
tưởng đâu cổ tích xa rồi
tàn đông lại thấy bồi hồi con tim
vẫn là ánh mắt êm đềm
ca dao ru khúc thần tiên tháng ngày
nghe trong trời đất sáng nay
lao xao lục bát ngập đầy niềm vui