ghé vào quán Nhật An
cảnh vật dường lặng lẽ
mây lớp lớp giăng hàng
trời chưa khô ráo lệ
sợi mưa tạt qua hiên
ướt bờ vai thấm lạnh
bối rối nụ cười hiền
nỗi buồn nào đặc quánh
không có ai sẻ chia
mười ngón sầu hiu hắt
nước mắt tuôn đầm đìa
giọt đen chừng đắng ngắt
quạnh vắng cả không gian
cỏ hoa còn say ngủ
mưa như lời thở than
để ngỡ ngàng câu chữ