29 tháng 2, 2020

NGỌN GIÓ LẠ BÊN ĐỜI







Cái bữa gặp nhau nơi góc phố
Hình như anh đã bỏ bùa em?
Hai ta chỉ người dưng khác họ
Mà sao ánh mắt lại êm đềm?

Cũng từ hôm ấy… từ hôm ấy
Em ốm tương tư… ốm thật rồi!
Nhớ hình nhớ bóng như điên dại
Sách vở im lìm…chỉ nhớ thôi!

Mẹ cha biết được… thì sao nhỉ?
Rồi đám bạn bè chúng sẽ trêu
Bài học xếp hàng… lo mộng mị
Kim Trọng vườn xuân ngộ Thúy Kiều!

Chưa tròn mười tám… sao hư quá!
Áo trắng còn nguyên tuổi học trò
Ngọn gió bên đời qua rất lạ
Chỉ là huyễn hoặc… chỉ là mơ!

Nhủ lòng quên lãng… ừ quên lãng
Cái bữa gặp nhau ở giữa đường
Góc phố nở đầy hoa ban trắng
Để lòng xao động với mùi hương!








27 tháng 2, 2020

CÂU THƠ MÙA DỊCH







Ngoài sân nắng rực vàng như lụa
Gió ghé bên song rủ rỉ mời
Xuống phố cùng nhau như đã hứa
Lắc đầu… mùa dịch khắp nơi nơi

Mấy tuần nghỉ dạy… buồn xa vắng
Lối cỏ ven đường nhớ dấu chân
Bím tóc ngang vai hoài thinh lặng
Ánh mắt xa xôi thoáng ngại ngần

Thôi đành làm bạn cùng hoa lá
Ốc đảo ngân nga đoản khúc sầu
Thơ phú một mình câu xướng họa
Ngại gì virus phải lo âu?











KHÉP LẠI NỖI BUỒN








Vẫn còn
một chút tháng Giêng
Dắt thơ dạo phố
ngát miền hương hoa

Mùa xuân
mặc áo tím cà
Thêm màu son nhạt
mặn mà đôi mươi

Mím chi
nhè nhẹ môi cười
Con tim
khe khẽ nói lời yêu thương

Trang thơ
khép lại nỗi buồn
Bạn cùng mây gió
chán chường bay xa












25 tháng 2, 2020

NGỒI ÔM NỖI NHỚ







Nào phải oanh yến hay công
Cớ sao chiếc lồng lại trói chân ta?

Ngắm nhìn trời đất bao la
Chợt nghe tủi phận xót xa kiếp người

Thuyền giờ tách bến ra khơi
Bơ vơ ốc đảo nghẹn lời đắng cay

Mượn câu lục bát u hoài
Dỗ dành quên hết tháng ngày hồng xưa

Lồng son sớm nắng chiều mưa
Ngồi ôm nỗi nhớ đung đưa nhói lòng

         

                (Ảnh Mai Ánh Quyên)







24 tháng 2, 2020

NHỚ...






Ngồi đây nhớ đất nhớ trời
Nhớ câu son sắt nhớ lời thủy chung

Nhớ ngày thu ấy tương phùng
Cà phê san sẻ tưởng chừng trăm năm

Dè đâu mờ mịt ánh rằm
Gió mây biền biệt âm thầm lãng quên

Thương sao thành quách cung đền
Cứ hoài tưởng nhớ tuổi tên một thời

Ngồi đây nhớ đất nhớ trời
Nhớ câu son sắt nhớ lời thủy chung











23 tháng 2, 2020

CHỦ NHẬT... MỘT MÌNH!






Giở lịch mới hay gần cuối tháng
Ngày về lặng ngắt những âm thanh
Tứ thơ biền biệt phương xa thẳm
Giấy bút tủi thân đợi dỗ dành

Chủ nhật phố phường im ắng lạ
Cà phê vắng vẻ quán thưa người
Ngồi nhìn giọt đắng rơi buồn bã
Nỗi sầu sao mãi chẳng ra khơi?

Tự nhủ với lòng đừng luyến nhớ
Tri âm khúc hát đã phai nhòa
Chôn vùi tất cả vào lăng mộ
Một mình... chủ nhật… một mình ta!











22 tháng 2, 2020

NHỚ HOÀNG HẠC LÂU






Ngồi đây 
ngắm cảnh điêu tàn

Tích xưa còn đó
nhớ Hoàng Hạc Lâu

Áng thơ Thôi Hiệu
nghẹn ngào

Tang thương đổ ập
xuống đầu Hán Dương

Đêm xuân
dằng dặc canh trường

Phải hồn Lý Bạch
mãi tương tư sầu?










20 tháng 2, 2020

LẶNG LẼ XUÂN TÀN





Mới vừa Tết hôm nào nay đã hết
Góc vườn xưa mai rụng xác xơ cành
Men thơ cũ một thời nay cũng chết
Giấy bút sầu… con chữ chạy loanh quanh

Ta lặng lẽ bên đời thân gỗ mục
Cuộc vô thường lãng đãng mộng phù vân
Thôi đừng khóc giấu che niềm cảm xúc
Chuyện trăm năm hư ảo chóng phai tàn

Tháng Giêng đến rồi đi trong hờn tủi
Cơn mưa về day dứt cả hồn thơ
Hãy lãng quên tháng ngày đầy mê muội
Bước ruổi rong thuyền bỏ bến xa bờ

Mới vừa Tết hôm nào nay đã hết
Xuân úa tàn… Ốc đảo chợt rưng rưng!











18 tháng 2, 2020

MƯA KHÓC MÙA XUÂN







Buổi tối qua ta nằm nghe mưa khóc
Mùa xuân mà!...Sao đổ lệ trần ai?
Nhìn quanh quất bên đời ta cô độc
Nghiến chặt răng nuốt vội giọt u hoài

Cũng từ dạo thơ vần chia đôi ngả
Ta một mình nơi ốc đảo bơ vơ
Cơn cuồng phong cuốn phăng đi tất cả
Còn lại đây day dứt nỗi mong chờ

Ngọn đèn khuya im lìm như hờn dỗi
Đêm vẫn hoài  rả rích tiếng mưa rơi
Chẳng có ai cạnh ta… ngoài mảng tối
Khúc tri âm thuở ấy đã xa rồi!










16 tháng 2, 2020

HƯƠNG XUÂN







Nằm nghe chim hót gọi ban mai
Chợt thấy bình yên buổi sáng này
Thoang thoảng hương xuân trong gió sớm
Vô tình nhặt được tứ thơ bay

Rộn ràng khoác vội áo hoàng hoa
Bím tóc cài nơ mượt tím cà
Rủ nắng gọi mây cùng dạo phố
Mùa xuân dìu dặt khúc hoan ca

Mỉm cười thơ lãng đãng men say
Quên hết sầu vương những tháng ngày
E ấp hài thêu duyên dáng lạ
Mơ màng sợi nắng ghé ngang vai










15 tháng 2, 2020

HOÀI KHÚC ĐA ĐOAN






Valentine 
rồi cũng qua
Im lìm 
Lặng lẽ 
Vỡ òa niềm đau

Hoa hồng 
đã héo úa màu
Sô cô la 
chẳng ngọt ngào thơm hương

Ngậm ngùi 
hai chữ vô thường
Huyệt sâu 
chia cách âm dương 
đôi đàng

Uyên nguyên hoài khúc đa đoan
Còn đâu ngày tháng huy hoàng xa xưa?










14 tháng 2, 2020

ẤM ÁP NGÀY VALENTINE





Cứ ngỡ sẽ cô đơn
Một mình bên khung trời kỷ niệm
Một mình lang thang dưới hàng cây phượng tím
Ngẩn ngơ…
Ngẩn ngơ…

Đêm lẻ loi bên song cửa đợi chờ
Tiếng côn trùng nỉ non nghe ai oán
Đếm trên tay đã biết bao ngày tháng
Mắt mỏi mòn tưởng hóa đá vọng phu

Chân bước đi vướng víu đám sương mù
Cho bóng lẻ liêu xiêu đường sỏi đá
Rớt xuống đời trận cuồng phong nghiệt ngã
Nuốt nghẹn ngào gánh chịu nỗi đau thương

Héo úa…
Chán chường…
Chỉ muốn bẻ câu thơ muộn phiền quên lãng
Ngày lễ tình nhân tìm về nơi góc vắng
Trốn chạy mọi người…
Trốn chạy những đãi bôi…

Điện thoại đổ chuông liên tục từng hồi
Là anh của thuở vào yêu nồng nàn chất ngất
Là anh của chuyện tình ngọt mật
Niềm hạnh phúc vỡ òa…
Valentine này sẽ chẳng cô đơn!









13 tháng 2, 2020

NỖI NIỀM VALENTINE






Áo hoa 
xếp cất đi rồi
Giờ em 
chỉ khoác lên người áo lam

Valentine 
khóc âm thầm
Nhớ con sóng nắng 
xa xăm góc trời

Tội cho lục bát 
mồ côi
Chẳng câu xướng họa 
nghẹn lời thở than

Hồ cầm 
gãy vụn phím đàn
Valentine 
với ngổn ngang nỗi niềm…









11 tháng 2, 2020

ĐỢI CHỜ AI BUỔI TÀN XUÂN?







Đợi chờ ai
buổi tàn xuân?
Không gian quạnh vắng
bần thần lối qua

Chiều nghiêng
nỗi nhớ mù lòa
Con tim thảng thốt
ngọc ngà phôi phai

Đợi ai?
Ừ nhỉ!…Đợi ai?
Câu thơ gãy vụn
u hoài còn nguyên

Tàn xuân
sao lắm ưu phiền?








08 tháng 2, 2020

NGỠ NGÀNG






Níu gió
gọi mây
vào tâm sự

Chẳng lẽ
mùa xuân lại sắp tàn?

Giấy bút ngỡ ngàng
nhìn con chữ

Mới vừa hội ngộ
đã ly tan?











05 tháng 2, 2020

TRÁCH





Cũng tại bọn mày, 
virus ơi!
Rằm Giêng 
sao thiếu vắng nụ cười?
Nguyệt ngồi thờ thẫn 
như hờn trách
Mây gió ngậm ngùi 
chẳng muốn trôi

Cũng tại bọn mày, 
virus ơi!
Áo hoa xếp lại 
để bồi hồi
Ai cùng dạo phố 
đêm trăng đẹp?
Xướng họa 
chỉ mình tôi với tôi!







04 tháng 2, 2020

NGỎ








Vô tình
bắt gặp trăm năm

Hữu duyên
lục bát
gieo nhầm vần thương

Rồi xa
diệu vợi con đường

Vần thơ từ ấy
biết
tương tư người











03 tháng 2, 2020

MONG






Xé tờ lịch sau cuối
Cảm xúc chợt ùa về
Một năm đầy hờn tủi
Một năm đầy tái tê

Tháng ngày dài trăn trở
Ảo hư lắm chán chường
Thơ mãi hoài than thở
Lạc mất lời yêu thương

Mong rằng sang xuân mới
An nhiên sẽ ngập tràn
Hạnh phúc lên tiếng gọi
Thơ mỉm cười ngân vang

(31/12/2019)








HẠNH PHÚC ĐẦU XUÂN





Về lại vườn thơ
buổi sáng này

Nghe chừng hạnh phúc
tựa men say

Bâng khuâng
con chữ cười e ấp

Mai cúc
thơm hương
rộn rã ngày















:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.