31 tháng 10, 2021

TỨ TUYỆT TRẦM TƯ




Đổi trắng thay đen thấm vị đời
Đắm chìm hư ảo mãi không thôi
Nỗi buồn trĩu nặng dài năm tháng
Phai nhạt màu son vắng nụ cười

Ốc đảo cô đơn ngắm bóng mình
Ngậm ngùi bên cõi mộng phiêu linh
Trần ai bể khổ đâu lường được
Trăn trở làm chi nhạt nhẽo tình

Khoác áo hoàng hoa rực rỡ màu
Phấn hồng che phủ nét xanh xao
Hài thêu rộn rã chiều qua phố
Câu chữ tung tăng bớt nghẹn ngào







MAI ANH RỜI THÀNH PHỐ




Mai anh rời xa thành phố
Về nơi heo hút bụi mù
Bỏ em một mình vò võ
Bên đời lặng lẽ cùng thu

Mai anh rời xa thành phố
Biết rằng em sẽ rất buồn
Một mình giữa dòng xe cộ
Một mình ngồi ngắm mưa tuôn

Biết bao nhiêu là kỷ niệm
Cùng anh qua quãng đường dài
Rồi đây ai khen áo tím
Cho em mượn đỡ bờ vai?

Muốn khóc cho vơi tủi phận
Ngày mai anh đã đi rồi
Mong rằng một ngày nắng ấm
Anh về … về với em thôi…








GIA LAI CHIỀU MƯA








Gia Lai chiều mưa trút nước
Đón tôi với vẻ lạnh lùng
Cô đơn một mình đếm bước
Tủi hờn nước mắt rưng rưng

Đầy trời màn mưa trắng xóa
Ngỡ ngàng giấu mặt trầm tư
Con đường bỗng dưng xa lạ
Chân đi lên, xuống mỏi nhừ

Gió đậu bờ vai lạnh ngắt
Thèm ngồi bên tách cà phê
Nhà ai đèn mờ hiu hắt
Kỉ niệm không dưng tràn về

Hàng cây cúi đầu thinh lặng
Phố núi yên ả lạ thường
Nghe trong chiều tàn quạnh vắng
Chút tình lắng đọng đưa hương

Vượt hơn năm trăm cây số
Giã từ náo nhiệt phồn hoa
Chợt nghe tiếng lòng nức nở
Bơ vơ lữ khách xa nhà

(31/10/2017)














30 tháng 10, 2021

BUỒN TÀN PHAI




Chiều dắt thơ lang thang
Phố núi buồn muôn thuở
Bước chân như bỡ ngỡ
Đồi thông vắng bóng người

Văng vẳng phía xa xôi
Lời dỗ dành quen thuộc
Đừng để hoen mắt ướt
Héo úa ngập bờ môi

Hãy khoác áo tơ trời
Tóc cài hoa thạch thảo
Tung tăng như chim sáo
Nghe gió ngàn vi vu

Ngắm mấy vạt sương mù
Con đường thêm mờ ảo
Ngại gì cơn dông bão
Để lòng mãi trầm tư

Heo may mới tạ từ
Bấc vẫy chào giã biệt
Một chút gì nuối tiếc
Mùa thu vội phai tàn











TANKA 53

 







heo may
vẫy tay từ tạ
lã chã
giọt thu vắn dài
rưng rức tàn phai













MỜI NGƯỜI NỬA TÁCH CÀ PHÊ

 





mời người
nửa tách cà phê
lâu rồi
hai đứa chẳng hề nói năng

chỉ mây
chẳng gió cùng trăng
mùa thu đã tận
băn khoăn nỗi niềm

chớm đông
bấc rót vào đêm
một trời nhung nhớ
ướt mềm mắt môi

mời người
nửa tách này thôi
hoàng hôn vừa ghé bên đời ngẩn ngơ






29 tháng 10, 2021

HẠNH PHÚC




Nắng chiều loang lổ
Xuống phố cùng anh
Dịu dàng tà áo lụa xanh
Bước chân rộn rã dạo quanh phố phường

Thơm hương gió mới
Mùa đợi mùa sang
Ngẩn ngơ mây tím giăng hàng
Uyên ương khúc hát ngập tràn yêu thương

Con đường đẹp quá
Lả tả… lá rơi !
Nắm tay anh, mắt rạng ngời
Rộn ràng hạnh phúc bên người dấu yêu !








BỒI HỒI




Khép hờ
chẳng dám cài then
Nửa khuya
đẩy cửa mon men gió vào

Mấy vì tinh tú 
trên cao
Lung linh ánh mắt 
xôn xao ghé nhìn

Trăng
bên nhành liễu lặng thinh
Nghe
con dế khóc đời mình lẻ loi

Tội cho lục bát bồi hồi
Ngân nga khúc hát
để rơi rớt buồn

Thẫn thờ
giọt lệ tràn tuôn
Dỗ dành
tiếng gió đêm trường quạnh hiu







28 tháng 10, 2021

CẢM XÚC CUỐI THU




1. Vô ưu
Cuối ngày lá xác xơ cây
Mùa thu đã khép ngập đầy luyến lưu
Muốn làm sợi nắng vô ưu
Đậu trên tường vắng giữa chiều thênh thang

2. Trách
Buồn rơi chạm ánh tà dương
Ly cà phê đắng ít đường ngẩn ngơ
Trách giang đầu mãi ơ hờ
Để nơi giang vĩ đợi chờ trăm năm

3. Thảnh thơi
Dang tay đứng giữa hư không
Níu mây gọi gió nghe lòng thảnh thơi
Mặc ai thơn thớt nói cười
Ta ngu ngơ trước lòng người nông sâu







27 tháng 10, 2021

TẠ TỪ




vẫy tay
từ tạ thơ ơi

ảo hư
đen trắng
bời bời ruột đau

thôi về 
trả lại trăng sao

tình đời chán ngán 
một màu đãi bôi







25 tháng 10, 2021

GIẬN ANH

 




em giận anh ghê lắm
sao để em đợi chờ
đường về nhà xa thẳm
chim lẻ đàn bơ vơ

em giận anh thiệt đó
hoàng hôn tím góc trời
bài thơ tình bỏ ngỏ
ngăn cặp nằm chơi vơi

em giận anh giận mãi
đừng năn nỉ dỗ dành
buổi thu tàn khắc khoải
chỉ bóng mình quẩn quanh

em giận anh chất ngất
như núi cao trập trùng
nhạt nhòa dòng nước mắt
ngọn đèn vàng rưng rưng







24 tháng 10, 2021

NHỚ CHĂNG LỜI HẸN?




Khêu bấc cho đêm bớt não nề
Canh dài khắc khoải trắng cơn mê
Phòng loan lặng lẽ chờ trăng đến
Gác phượng băn khoăn gọi gió về
Mắt dõi vời trông người lữ thứ
Mà sao biền biệt mãi câu thề
Xa xôi còn nhớ chăng lời hẹn?
Để áng mây sầu khỏi tái tê














TANKA 52

 






so dây
nốt trầm vụn vỡ
nhung nhớ
mở cửa tìm về
đông sầu tái tê






CHÌM XUỐNG NỖI BUỒN




Hãy chìm xuống tận cùng
Nỗi buồn hoài đeo đẳng
Theo ta dài năm tháng
Làm trĩu nặng mắt môi

Tắt lịm cả nụ cười
Mùa đông thêm buốt giá
Đêm chong đèn vật vã
Tơ rối đầy ngổn ngang

Ngày về sao bẽ bàng
Câu chữ nghe cay đắng
Vần thơ tràn vị mặn
Khoác chiếc áo chán chường

Hãy xóa hết vấn vương
Bỏ buông đi quá khứ
Tránh xa miền bão dữ
An nhiên một góc trời







21 tháng 10, 2021

HAIKU 6




quanh quẩn
chẳng còn ai
tàn phai






NÓI VỚI ANH

 





em thích anh là gió
còn em là áng mây
bên anh em rạng rỡ
hạnh phúc trọn tháng ngày

tựa vào bờ vai rộng
em thấy thật yên bình
là dịu dàng con sóng
là nắng vàng lung linh

anh là bài thơ nhỏ
với vần điệu mượt mà
yêu thương nhìn con chữ
ngỡ lòng mình nở hoa

anh là thênh thang đất
là bát ngát vòm trời
là ngọt ngào tiếng hát
chỉ riêng mình em thôi!








20 tháng 10, 2021

TRĂN TRỞ

 




ta nào đâu có giận
hoặc hờn trách chi ai
chỉ một chút tủi phận
chỉ một chút u hoài

đọc thơ người nghèn nghẹn
câu chữ như buốt lòng
đâu phải ta lỡ hẹn
chuyến đò vội sang sông

ốc đảo buồn cô lẻ
mượn thơ họa tri âm
bốn phía đầy quạnh quẽ
nuốt dòng lệ khóc thầm

ta nào đâu có giận
hoặc hờn trách chi ai
tội má hồng lận đận
nên trăn trở đêm ngày







CÒN ĐÂY VỚI NGỌC NGÀ

 






vẫn chưa hề phai nhạt
cũng chẳng chút phôi pha
bản tình ca réo rắt
còn đây với ngọc ngà

quên làm sao cho được
kỷ niệm lắm ngọt ngào
mùa thu nào năm trước
ngỡ ngàng gọi tên nhau

mượn lục bát xướng họa
ủ ấp tình trăm năm
cuộc đời sao đẹp quá
ung dung ta thả vần

vẫn chưa hề phai nhạt
cũng chẳng chút phôi pha
bản tình ca dìu dặt
thanh âm chợt vỡ òa






18 tháng 10, 2021

CHỈ MỘT THOÁNG MÂY BAY








chỉ một thoáng mây bay
xôn xao miền ký ức
vẫn chưa khô màu mực
trang nhật ký tháng ngày

chỉ một thoáng mây bay
gợi bao điều trăn trở
bài thơ tình dang dở
cảm xúc còn quanh đây

chỉ một thoáng mây bay
hồn thơ thêm rộn rã
câu chữ như giục giã
quên tê tái ngập đầy

chỉ một thoáng mây bay
con tim khe khẽ hát
khúc tình ca dìu dặt
yêu thương rủ nhau về






17 tháng 10, 2021

CHÚT HƯƠNG THẦM CHẲNG THỂ NÀO QUÊN!



có thể người về … ta chẳng đến
bởi đường xa sỏi đá gập ghềnh
ta vẫn nhớ như in lời ước hẹn
đâu dễ gì vấp phải chữ lãng quên

chỗ ngồi cũ … giàn cát đằng tim tím
chiếc ghế mây cổ tích sáng thu nào
người nhớ giữ để mang vào hoài niệm
vần thơ buồn vụn vỡ phút ly tao

cũng có thể cuối cùng ta đổi ý
trở về cùng với trọn giấc mơ hoa
và có thể trong tận cùng suy nghĩ
gặp gỡ chi khi bóng xế chiều tà?

ly đen đắng uống giùm ta một nửa
một nửa đời bạc mệnh khóc trăm năm
đừng trách ta thêm một lần thất hứa
vẫn không sao quên được chút hương thầm!






THÔI HÃY NGỦ ĐI!




Nhắm mắt thôi hãy ngủ đi!
Một, hai, ba, bốn… thầm thì nhỏ to
Năm, sáu, bảy, tám… đợi chờ
Chín, mười, mười một… vật vờ… mười hai

Bạn bè giờ chẳng còn ai
Người nơi góc biển kẻ ngoài chân mây
Người chia mật ngọt rót đầy
Kẻ trao sân hận đắng cay não phiền

Chỉ là hai mặt trắng đen
Mà sao cứ mãi chong đèn trở trăn
Mười ba, mười bốn, mười lăm…
Ngủ đi quên hết lạc lầm ảo hư!







15 tháng 10, 2021

ANH KHÔNG VỀ CHỚM ĐÔNG




vậy là thêm một lần thất hứa
anh không về thăm lại người ta
tháng mười một cúc họa mi nở hoa
ai mang tặng người ta vào ngày đông chớm?

chiếc áo thiên thanh lụa mềm thẳng thớm
màu mây trời anh vẫn say mê
từng phút từng giây chờ đợi anh về
khoe áo mới cùng anh dạo phố

biết anh sẽ vô cùng bỡ ngỡ
màu tím bằng lăng ưa thích hôm nào
cũng vì anh người ta dẹp bỏ khát khao
để anh vui sau bao ngày xa vắng...

đọc mấy lời tin nhắn
nghe ngẩn ngơ… hụt hẫng nỗi lòng
nước mắt chảy tuôn dòng
tiếc đóa cúc họa mi…
tội màu áo xanh hoài tưởng vọng…






14 tháng 10, 2021

TANKA 51

 




tịch tang
đàn kêu ai oán
dĩ vãng
buồn chán gọi về
giọt sầu tái tê














LANG THANG XUỐNG PHỐ




em xuống phố, phố đã chìm trong mắt
tối mịt mờ nào thấy dáng thân quen
lối em qua hắt vàng vọt ánh đèn
thu bịn rịn vừa nói lời từ biệt

em xuống phố, phố đầy cơn bão tuyết
chỉ mình em cảm nhận sự đổi thay
khoác áo hoa che ủ dột tháng ngày
hơi bấc lạnh ghé hôn làn tóc rối

em xuống phố, bước chân sao nông nổi
kiếm tìm gì khi đứt đoạn mối tơ?
trách làm chi thiên hạ hững hờ
thôi nghiệp dĩ một đời đành cam chịu

em xuống phố, nỗi buồn sao nặng trĩu?
gió lao xao cho nhung nhớ ùa về
chớm đông rồi nghe buốt giá tái tê
màu thơ vận tủi hờn pha tím thẫm






13 tháng 10, 2021

KHÚC HÁT NGỌT NGÀO






Sững sờ
tìm mãi trước gương
Đâu rồi héo úa
chán chường trước đây?

Nỗi niềm
trăn trở quắt quay
Hình như biền biệt…
một ngày cuối thu

Cảm ơn
mấy vạt sương mù
Gởi tặng ta…
khúc hát ru ngọt ngào

Môi cười mắt liếc
xôn xao
Hồn thơ lãng đãng
dạt dào
thăng hoa










12 tháng 10, 2021

LẠC BƯỚC EM RỒI GIỮA QUẠNH HIU








lạc bước em rồi giữa quạnh hiu
không dưng vướng phải sợi tơ chiều
cỏ hoa lau lách như hờ hững
mòn mỏi kiếm tìm… khản giọng kêu

chim chóc nhìn em thoáng ngập ngừng
hoàng hôn dần xuống để bâng khuâng
dỗ dành gió khẽ hôn làn tóc
nước mắt trào tuôn chẳng chịu dừng

mây tím phủ giăng một khoảng trời
nghĩ về ngày cũ chợt chơi vơi
hẹn hò một thuở giờ tan tác
cúi mặt rưng rưng giấu ngậm ngùi

đêm đã thênh thang bóng tối đầy
một mình đơn độc bởi trùng vây
thiên hà thăm thẳm dìu em bước
người ở xa vời… hỏi có hay?






TANKA 50

 




giọt mưa thu
lời ru da diết
chợt thương tiếc
khúc biệt ly hành
một thuở yến oanh






10 tháng 10, 2021

HAIKU 3




đêm đen
vẳng tiếng khèn
nghẹn









SENRYU 2




chuyện xưa
ngọn gió đùa
phiến lá

















SENRYU 1

 


 



tháng mười
rụng rơi chiếc lá
xa lạ 












KHẮC KHOẢI TÀN THU




nghe chừng sợi nắng trốn đi hoang
khắc khoải tình thu buổi chớm tàn
mấy vạt mây trời trôi lững thững
cát đằng rũ cánh vội sương tan


gió mãi ruổi rong tận chốn nào
liễu hờn giấu mặt nét xanh xao
cỏ hoa lặng lẽ như thầm trách
nhật nguyệt đa đoan vạn biến màu


đứng giữa càn khôn tự nhủ lòng
chỉ là đá sỏi trước mênh mông
dắt tâm an trú nơi thiền định
tự tại như chim thoát khỏi lồng










09 tháng 10, 2021

LẠC LỐI YÊU THƯƠNG




Ngồi thẫn thờ
nhìn nắng vàng héo úa
Cuộc vô thường
đâu chừa chỗ riêng ai
Hoàng hôn đến
cho nỗi sầu giăng bủa
Mực cạn khô
tứ trĩu nặng u hoài

Đâu còn ai
để sẻ chia tâm sự
Trắng hóa đen
chuyện hư ảo chán chường
Thôi giũ hết ngọc ngà
thời quá khứ
Vần thơ buồn
lạc lối giữa yêu thương








08 tháng 10, 2021

ĐỪNG BẢO ANH CÒN NỢ EM!

 




đừng bảo anh còn nợ em!
mùa đã sang trang
cảm xúc chừng cạn kiệt
đã xa rồi khúc tri âm da diết
anh và em giờ khác biệt cung đường

đừng bảo rằng còn đó tiếng yêu thương!
câu mặc định chỉ là lời huyễn hoặc
bởi tại ai để con tim quay quắt
thơ chán chường
nước mắt ngập thành sông?

bởi tại ai để lục bát lạc vần?
câu sáu ngẩn ngơ
câu tám hoài tủi phận
bên ốc đảo chỉ mình em tha thẩn
giấu nỗi buồn tận vời vợi trăng sao

nói làm chi để cay đắng nghẹn ngào?
chẳng còn nợ nhau
hai tinh cầu xa lạ!
tháng mười về héo sầu nhánh lá
cơn mưa chiều tầm tã khóc xưa sau!










07 tháng 10, 2021

VAN TRỜI ĐỪNG CUỘC CAN QUA

 




van trời
đừng cuộc can qua
bão dông hãy khép
mưa sa nhớ dừng

tiễn người
mắt lệ rưng rưng
đường về xa lắc
ngập ngừng bước chân

mịt mùng
núi cách
sông ngăn
ngóng miền cố quận
băn khoăn cõi lòng


thiên tai
dịch bệnh chất chồng
van trời
giảm bớt long đong kiếp người







06 tháng 10, 2021

KHÓC MÙA ĐÃ TẬN

 




đêm yên lặng đến lạ thường
khu nhà trọ mãi nhớ thương kiếp người
nơi đây cơm áo một thời
đã từng thấm đẫm mồ hôi dãi dầu

đèn đường vàng vọt canh thâu
nổi chìm bao cảnh bể dâu chất chồng
chờ ai chín đợi mười trông
đi về đâu giữa mênh mông đất trời?

ngược miền châu thổ xa xôi
hay về phía bắc núi đồi lô xô?
bốn phương tám hướng mịt mờ
bước chân vô định thẫn thờ lối qua

đêm đen nước mắt nhạt nhòa
khóc mùa đã tận khóc tà huy trôi!…





05 tháng 10, 2021

CỔ TÍCH XA RỒI

Vì dịch bệnh nên tập thơ thứ 20 CỔ TÍCH XA RỒI của Đỗ Mỹ Loan tuy đã in xong nhưng vẫn chưa chuyển vào BD được.
Mong Hà Nội, Bình Dương sớm nới lỏng giãn cách để tập thơ sớm về với quê hương.

Vài hình ảnh về tập thơ mới:










CÙNG THƠ CHIA SẺ NGỌT BÙI




Cứ ngỡ là chất ngất khổ đau
Khi lẳng lặng chia tay cuộc tình nhiều sóng gió
Lý trí dùng dằng … con tim nức nở
Ở lại hay đi … rối rắm trăm bề?

Tháng ngày dài mụ mị giữa tỉnh mê
Chợt hụt hẫng trước chập chờn đen trắng
Tội hồn thơ trượt dài trong u uẩn
Mảng xám buồn bám chặt dấu rêu rong

Thành quách xưa hoang phế đến chạnh lòng
Đứng trầm tư bên tiêu điều đổ nát
Khung trời cũ giờ lạ xa lẩn khuất
Bóng hình nào phai nhạt bởi thời gian

Đừng trách ta lật ngày cũ sang trang
Chuyện ảo hư nhấn chìm ta xuống vực
Để từng đêm dưới đèn mờ thổn thức
Nhìn nỗi sầu giằng xé cả ruột gan

Hãy bước đi … xóa hết nỗi bẽ bàng
Cùng vần thơ ngọt bùi câu chia sẻ!







04 tháng 10, 2021

NGHE MƯA THOÁNG NGỠ NGÀNG




Mưa bên này bên ấy có mưa không?
Nhìn mưa rơi nghe ùa về nỗi nhớ
Mây xám đen phủ giăng đầy góc phố
Mới bình minh mà cứ ngỡ hoàng hôn

Sợi tơ đan mờ mịt cả khu vườn
Chim vắng tiếng líu lo trên cành lá
Những đóa hoa khép cánh màu buồn bã
Còn riêng ta sao cứ mãi âu sầu?

Cuộc vô thường có chờ đợi ai đâu
Đi và đến … Làm thế nào biết được?
Chữ nợ duyên nhạt phai theo dòng nước
Buổi lớn ròng xuôi ngược bởi thời gian

Mưa vẫn rơi cho lòng thoáng ngỡ ngàng
Bên ốc đảo nhìn đời mình cô quạnh
Trời cuối thu chút bấc về se lạnh
Chợt nhớ miền thăm thẳm đã trôi xa








02 tháng 10, 2021

VẲNG KHÚC TƠ VƯƠNG




Cơn mưa
gõ cửa ghé thăm
Sợi như hờn trách
sợi thầm nhớ thuơng

Đèn khuya
bấc lụn đêm trường
Bên mành
vẳng khúc tơ vương não nề

Mưa chi
lòng ngập tái tê
Màn đen thăm thẳm
gọi về hắt hiu

Mượn thơ
to nhỏ đôi điều
Một mình ốc đảo
liêu xiêu dáng gầy






01 tháng 10, 2021

BÊN ỐC ĐẢO ÂM THẦM




Đã từng buồn lay động cả càn khôn
Đất và trời nhìn nhau thổn thức
Muốn gởi gắm lời suy tư day dứt
Nhưng rừng vây núi chắn mọi cung đường

Muốn hét lên cho cạn nước đại dương
Giữa bến bờ chẳng còn gì ngăn cách
Con dã tràng thôi không tìm góc khuất
Giấu che đi nỗi tủi phận khôn cùng

Muốn thét gào cho trái đất nổ tung
Để thơ vần đừng nghẹn ngào cay đắng
Cho đôi mắt long lanh vơi vị mặn
Khúc nhạc tình réo rắt điệu du dương

Chẳng làm sao xóa hết nỗi chán chường
Trận hồng thủy cuốn phăng bao trầm tích
Hoài niệm xưa lạc nơi miền ký ức
Ta đi tìm ròng rã suốt bao năm

Buổi hoàng hôn bên ốc đảo âm thầm…







:)) :(( :) :-ss =)) :( :d
@-) :p :-o [-( :-? :-t b-( =d>

Hướng dẫn viết nhận xét:
- Copy ký tự bên phải emo muốn chọn và dán vào khung nhận xét.
- Dán link ảnh trực tiếp vào khung nhận xét không cần dùng thẻ. Sau link ảnh đã dán, không gõ thêm bất kỳ ký tự nào nữa.