Nhật An chiều cuối năm
Hoàng hôn rơi âm thầm
Hồn thơ như lắng đọng
Tìm về cõi xa xăm
Nhấp ngụm cà phê đen
Giọt đắng thêm não phiền
Ngày hồng xưa kỷ niệm
Xa lắc rồi tuổi tên
Nghe quặn thắt niềm đau
Áo lụa nhạt phai màu
Trang thơ buồn man mác
Nỗi niềm gởi trăng sao
Nhật An chiều vắng tênh
Nhìn sóng nước dập dềnh
Ta chìm trong nỗi nhớ
Bao lần dặn lãng quên
Nhật An chiều cuối năm
Nghe dậy cơn bão ngầm
Trước cuộc đời dâu bể
Thôi cúi đầu lặng câm!...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét