Cứ dặn với lòng hãy lãng quên
Uy nghi thành quách lẫn cung đền
Trăm năm hay tận ngàn năm trước
Nuối tiếc làm gì để khổ thêm?
Cứ dặn với lòng hãy tránh xa
Những miền hư ảo chốn phù hoa
Chập chờn đen trắng tình phai nhạt
Huyễn hoặc mà chi giữa chánh tà?
Cứ dặn với lòng hãy tĩnh tâm
Bỏ buông sân hận với mê lầm
Ngày đêm ốc đảo lo thiền định
Mặc kệ nhân gian bãi sóng ngầm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét