Lang thang tìm lại nụ cười
Vô tình một thời đánh mất
Tháng ngày khôn nguôi quay quắt
Vần thơ trầm mặc thâu canh
Nỗi sầu từng giọt long lanh
Nhớ về mong manh ký ức
Con tim mãi hoài day dứt
Bóng ai lẩn khuất nhạt
nhòa
Đâu rồi khúc hát dân ca
Ai ngồi ngân nga tình tự?
Bức tranh vẽ miền quá khứ
Ấm áp con chữ thăng hoa
Xa rồi!...Vời vợi cách xa!
Tất cả chỉ là hoài niệm
Bước chân ngu ngơ tìm kiếm
Khung trời mây tím nay đâu?
Nụ cười sẽ nhạt phai mau
Trải qua trăm dâu ngàn bể
Tủi hờn rưng rưng ngấn lệ
Chiều đông lặng lẽ bóng mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét