Cà phê sao chỉ mình ta?
Sáng nay phố núi nghe da diết buồn
Mưa gieo chi hạt vấn vương
Để ta vấp phải giữa đường ngẩn ngơ?
Lẻ loi sợi nắng tình cờ
Đậu trên tường vắng bơ thờ lá hoa
Bỏ sau lưng mọi phiền hà
Nhâm nhi giọt đắng mình ta bên đời
Cà phê chợt thấy chơi vơi
Nhớ lắm một thời bằng hữu sẻ chia
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét