(Cảm tác từ bài thơ cùng tên của nhà thơ Mê Tâm)
thôi mình là
người cũ
chuyện tình
yêu một thời
xếp gọn vào
ngăn tủ
chìm khuất
phía mù khơi
đừng nhìn
nhau day dứt
quá khứ ngủ
yên rồi
tháng ngày
dài thổn thức
giọt lệ hoài
đắng môi
đừng hỏi han
chi cả
nếu gặp nhau
bên cầu
như người dưng
xa lạ
cúi mặt giấu
niềm đau
cũng đừng
câu xướng họa
mặc thơ khóc
mồ côi
gom sầu cùng
hoa lá
tro than gửi
góc trời
thôi mình là
người cũ
vấn vương
mãi ích gì
hoàng hôn ngồi
tư lự
tứ thơ về ướt
mi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét