Nửa khuya chợt tỉnh giấc
Thơ rủ chơi trốn tìm
Một, hai… cùng đuổi bắt
Giữa mù mịt bóng đêm
Gió lạnh về tê tái
Thơ trầm tư dỗi hờn
Câu chữ sầu khắc khoải
Nhớ một thời vàng son
Bốn bề đều im ắng
Ngọn đèn leo lét mờ
Giấy bút chừng ngơ ngẩn
Trên bàn viết chỏng chơ
Đêm dài như vô tận
Mắt chong mắt mỏi mòn
Tội cho thơ lận đận
Song hành cùng cô đơn
Nửa khuya ngồi đợi sáng
Tường rêu lẻ bóng hình
Thoảng nghe câu ví dặm
Trăng rải vàng lung linh
Nửa khuya ôm gối chiếc
Hồn gởi tận sao xa
Tứ thơ trôi biền biệt
Khúc yêu thương nhạt nhòa
ML lại khó ngủ ha?
Trả lờiXóa---
KHÔNG ĐỀ
Không đề tên...
Biết nói sao nỗi nhớ?
Gửi vào chiều...
Vào đêm vắng... khuya lơ...
Trăng ơi trăng...
Biết bao là khắc khoải
Gửi nhờ Trăng...
Sao Trăng vẫn thờ ơ?
http://mtdata.ru/u25/photoC4A0/20622348334-0/original.gif
XóaCảm ơn bạn DVD đã gởi thơ và ảnh chia sẻ.
Trả lờiXóaChỉ hờn Trăng chút thôi, còn nỗi buồn rồi dần dần cũng phai...
Xóa:((
Xóa