Không có gì để người mãi phân vân
Cửa không khép… lời cuối cùng đã nói
Người hãy bước… đâu cần chi phải vội
Cứ quay lưng đừng thương cảm tội tình
Dẫu biết rằng hồn thơ rất mỏng manh
Đường tương lai sẽ gặp đầy bất trắc
Sỏi đá… gai chông… trắng đen hai mặt
Vây hãm quanh ta bốn hướng mịt mùng
Cánh cửa đời lạ lẫm phía mông lung
Đành thả tay mỗi người đi một ngả
Duyên đã tận… tựa mùa thu thay lá
Sắc héo tàn theo làn gió rụng rơi
Người hãy đi… niềm hạnh phúc gọi mời
Cửa mở rộng… ngoài kia đầy ánh sáng
Mặc kệ ta bên bóng chiều chạng vạng
Ngắm mây trời quên lãng chuyện ngày xưa
Đúng là "Lãng Mây"!
Trả lờiXóaVui với lời cảm nhận của bạn! Cảm ơn bạn DVD nhiều!
Xóa