Lần đầu vào Sư Phạm
Chân bước nhẹ ngập ngừng
Tường vôi màu hồng thắm
Chợt thấy lòng bâng khuâng
Từng khuôn mặt măng sữa
Ngây thơ nét học trò
Ngước nhìn nhau bỡ ngỡ
Áo lụa trắng thơm tho
Môn học chừng lạ lẫm
Trang bị cho nghề thầy
Lời giảng còn văng vẳng
Bao năm rồi chưa phai
Làm sao quên cho được
Mái tóc bạc thầy cô
Đêm hằng đêm thao thức
Nghiệp dĩ kiếp đưa đò
Câu lương sư hưng quốc
Khắc ghi mãi đến giờ
Nghề thầy cao quý nhất
Dạy dỗ đàn em thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét