Với tay xé tờ lịch hôm qua
Sắp mồng một tháng ba ngày giỗ Ngoại
Mười lăm năm thời gian chừng tê tái
Vắng Ngoại rồi nhà lạnh lẽo gì đâu!
Nhớ Ngoại nên úa héo mấy dây trầu
Buồng cau già trái lưa thưa nhỏ xíu
Chiếc ống ngoáy ngày nào nằm lặng im khó hiểu
Chắc mơ về một thuở nồng vôi?
Con vẫn nhớ như in… trên bộ ván… Ngoại ngồi
Kể con nghe chuyện đời xưa xa lắc
Kỷ niệm ấu thơ ngập tràn ánh mắt
Nụ cười hiền đọng lại ở bờ môi
Ngoại đi rồi bỏ con lại cút côi
Những bữa cơm một mình con lặng lẽ
Bước ra đời đầy khổ đau dâu bể
Thèm được nghe giọng ấm áp Ngoại hiền
Ngoại của con hiền dịu giống bà Tiên
Con chỉ gặp đôi lần trong giấc mộng
Nhớ Ngoại nhiều… như biển khơi nhớ sóng
Ngoại yên lòng cháu gái sẽ luôn ngoan!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét