Ngày về trong lặng lẽ
Ta nhìn ta ngỡ ngàng
Cuộc đời nhiều dâu bể
Thêm mối sầu ngổn ngang
Nhiều khi ta thèm khóc
Cho vơi bớt nhọc nhằn
Trước lòng người hiểm hóc
Dặn mình chớ băn khoăn
Chơ vơ trên đồi vắng
Đợi áng mây dỗ dành
Tóc rối như hờn giận
Gió vô tình vờn quanh
Ta muốn quên tất cả
Lời ai phủ dụ hồn
Gởi màu xanh hoa lá
Cất giữ giùm nụ hôn
Mong tâm luôn tĩnh lặng
Bớt ủ rũ … sầu đau
Mong yên bình ngày tháng
Thơ vận mãi dạt dào
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét