Một góc ngồi quen thuộc
Hoa tím buồn rưng rưng
Ly cà phê dửng dưng
Nằm im lìm trước mặt
Hớp từng ngụm đắng chát
Sao thấm buốt đầu môi
Nghe tiếng nấc bồi hồi
Ngày xưa giờ đâu mất ?
Bóng hình người lẩn khuất
Đâu đó vạt sương mù
Trời đã gần cuối thu
Mà dấu chân biền biệt
Để lại niềm nuối tiếc
Đọng trên đôi mắt buồn
Để bao nỗi trách hờn
Tháng ngày về quay quắt
Giọt cà phê đắng ngắt
Mong ấm áp sẻ chia
Nước mắt thôi đầm đìa
Nụ cười tươi trở lại
Quên đêm dài tê tái
Hạnh phúc với vần thơ
Yêu thương chẳng bến bờ
Con tim thôi lạc nhịp
Giọt cà phê tội nghiệp
Sóng sánh bóng hình ai
Vàng thu cùng heo may
Cứ đợi chờ mong ngóng
Thơ 5 chữ hay!
Trả lờiXóa