tứ thơ sao biền biệt
đi mãi vẫn chưa về?
đêm ngậm ngùi bão tuyết
cho hồn đầy tái tê
cảm xúc giờ khô cạn
đứng trước mọi đổi thay
câu chữ như mắc nghẹn
lặng im chuỗi tháng ngày
chân lạc loài đếm bước
nghe tiếng lòng ngân nga
mắt long lanh ngấn nước
còn đâu chữ mặn mà?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét