vậy là không kịp nữa!
thuyền cũng vừa ra khơi
bỏ quên lời đã hứa
lạc lõng giữa dòng đời
vậy là không kịp nữa!
ngân vang tiếng còi tàu
con tim ngàn vết cứa
hằn vạn lần nỗi đau
vậy là không kịp nữa!
sóng bạc phủ mịt mùng
canh bài chừng xấp ngửa
rồi cũng đành tay không
thôi trở về ốc đảo
cuộn mình tìm lãng quên
nhớ làm chi đau đáu
cho sầu càng mông mênh?
... buồn quá đi...
Trả lờiXóa:(
Tủi thân lắm! Thuyền đã ra khơi bỏ mình ta ở lại!
Xóa:((