Mẹ khuất núi mồ côi con chịu
Giữa đường đời
nặng trĩu buồn đau
Áo cài hoa
trắng nghẹn ngào
Vu Lan tưởng
nhớ công lao biển trời
Nghe trong
gió lời ru khe khẽ
Bài ca dao
tình mẹ thiết tha
Võng đưa con
tuổi ngọc ngà
Phần mẹ tuổi
già tóc bạc pha sương
Rồi bỗng đâu
vô thường vẫy gọi
Buổi chiều
thu mây khói mịt mờ
Mẹ đi bỏ lại
con thơ
Trần gian
con phải bơ vơ một mình
Rằm tháng Bảy
sắm sinh lễ vật
Con nguyện cầu
Trời Phật chứng minh
Mong sao Mẹ
được siêu sinh
Tây phương cực
lạc kệ kinh tháng ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét