Cứ ngỡ buổi
hoàng hôn mây tím ngừng bay
Lãng đãng
bên ta sẻ chia niềm tâm sự
Cứ ngỡ sợi nắng
vàng cuối ngày ủ rũ
Cùng với ta
thơm thảo chút ấm nồng
Phía góc trời
nhạn lạc giữa mênh mông
Tiếng gọi bầy
nghe chừng ai oán
Giống như ta
buồn hoài theo năm tháng
Thiếu vắng nụ
cười… lặng lẽ nỗi niềm riêng!
Ngắm dòng
sông sóng nước vỗ mạn thuyền
Bao kỷ niệm chợt
ùa về quay quắt
Điệu ca dao
người ru ta dìu dặt
Mới hôm nào…
hạnh phúc đến rưng rưng!
Chiều ở đây
yên ắng tột cùng
Chỉ mình ta và vần thơ khắc khoải
Thôi khép lại
trăm năm để lòng đừng tê tái
Mảnh trăng gầy len lén ghé qua hiên…
Trả lờiXóaChiều ở đây yên ắng tột cùng
Chỉ mình ta và vần thơ khắc khoải
Thôi khép lại trăm năm để lòng đừng tê tái
Mảnh trăng gầy len lén ghé qua hiên…
https://donghuongkontum.files.wordpress.com/2015/11/mc3b9a-thu-cho-em.gif