(Hòa cùng Người phải quên người của nhà thơ HL, Georgia)
Hẹn chi hai
chữ luân hồi?
Lời thề một
thuở thả trôi theo dòng
Lẽ nào cách
núi ngăn sông
Kẻ Nam người
Bắc cho lòng nhạt phai?
Bàn tay nắm
lấy bàn tay
Vô tình vuột
mất tháng ngày trở trăn
Từ ly muôn nẻo
nhọc nhằn
Ngồi ôm huyễn
mộng bần thần khúc ru
Ngẩng trông
nhật nguyệt quay vù
Nợ duyên
khép lại thiên thu nhạt nhòa
Chuyện tình
cổ tích phôi pha
Níu mây gọi
gió xót xa thơ vần
Lục bát xót xa...
Trả lờiXóaĐúng là lục bát xót xa!
Trả lờiXóa:((