Đừng gieo
cay đắng
người ơi
Lỡ câu hò hẹn
quên lời thủy
chung
Bước đi
chân cứ ngập
ngừng
Xa lộ phía
trước
một rừng lạ
xa
Còn chăng
héo hắt lụa
là
Trách ai
nỡ để ngọc
ngà phôi phai
Xin đừng thề
thốt
kiếp mai
Tơ hồng đã đứt
u hoài nặng
mang
Tiếc chi
son sắt đá
vàng
Thả tay
để lại ngổn
ngang cuối mùa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét