Ngủ mê cửa chẳng cài then
Nửa đêm Gió ghé mon men bước vào
Chập chờn gọi giấc chiêm bao
Bài thơ dang dở nghẹn ngào giọt tuôn
Trách cơn chớp bể mưa nguồn
Để con chữ mãi tơ vương đợi chờ
Nến tàn bấc lụn ngẩn ngơ
Chìm trong mộng mị bến bờ xa xăm
Tội câu lục bát âm thầm
Giữa khuya vọng tưởng trăm năm tìm về
Cửa chẳng cài then, để gió lùa vào, thật nguy hiểm!
Trả lờiXóaHèn chi mình thường bị trúng gió, bệnh cảm hoài!
Xóa