Chiều tan học trời đổ mưa lất phất
Đứng chờ anh nép vội mé hiên nhà
Mấy nhỏ bạn nhìn em như trêu chọc
Bốn phía nhìn chẳng thấy bóng anh qua
Gió nghịch mùa mang từng cơn rét buốt
Áo lụa ngà mỏng dính lạnh làm sao!
Rồi bỗng dưng mắt buồn ngân ngấn nước
Mưa vẫn rơi em cúi mặt nghẹn ngào
Anh ở đâu để em chờ mòn mỏi
Hoàng hôn về phố thị gặp tan ca?
Hai bím tóc giờ đây thành tơ rối
Nỗi tủi thân cho giọt mặn vỡ òa
Mưa đã tạnh màn đêm đen dày đặc
Chim lạc bầy giọng thảng thốt kêu vang
Con đường về vẫn còn xa ngút mắt
Khóc rưng rưng hờn giận mãi giăng hàng
Giận mưa rồi...
Trả lờiXóaGiận anh chứ nào có giận mưa!
XóaHì hì hì...
Xóa