Gặp nhau từ buổi thu tàn
Đến nay đã mấy xuân sang bên đời
Chiều ngồi ngắm lá vàng rơi
Chạnh lòng nhớ đến khoảng trời xa xăm
Trập trùng núi chắn sông ngăn
Hồn thơ lạc lõng băn khoăn tủi hờn
Xòe tay… mười ngón tay trơn
Lầu trăng quán gió chập chờn tỉnh say
Người giờ góc biển chân mây
Còn ta ốc đảo tháng ngày hắt hiu
Cùng thơ rong ruổi sáng chiều
Mượn câu thi họa quên điều trở trăn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét