Bao lần cảm xúc đến rồi đi
Cứ nghĩ lan man … biết viết gì?
Giấy bút dỗi hờn nằm lặng lẽ
Mắt buồn ngân ngấn ướt bờ mi
Lục bát đợi ai dáng thẫn thờ
Để dòng sáu tám khóc bơ vơ
Tựa rèm chờ gió về tâm sự
Ngán ngẫm nhân gian quá hững hờ
Tứ tuyệt trâm ngâm vắng nụ cười
Bên thềm say ngắm lá vàng rơi
Vô thường cõi tạm luôn dời đổi
Thì trách làm chi nhạt nhẽo lời
Song thất ngồi buồn chẳng nói năng
Đã lâu mực cạn tứ khô cằn
Câu thơ ngắc ngứ thường sai luật
Thả chữ gieo vần thật khó khăn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét