Đà Lạt chiều
nay
Tầm tã mưa
rơi
Ta lang
thang
Dưới màu mây
xám đục
Vẫn là ta
Của tháng
ngày côi cút
Nghĩ đời
mình
Sao lắm nỗi
đa đoan!
Giọt nước
mưa
Thấm vai áo
ngỡ ngàng
Nhớ thật nhiều
Vòng tay nào
che chắn
Mưa nhạt nhòa
Ta cúi đầu
cam phận
Thôi cũng
đành
Đừng sướt mướt
thở than
Tình đã xa
Xa vời vợi ngút ngàn
Nghiến chặt răng
Nghẹn ngào lời giã biệt
Khép mong nhớ
Khép đợi chờ
nuối tiếc
Để yên lòng
Xoa dịu một
hồn thơ
Mưa vẫn rơi
Chân nhẹ bước
thẫn thờ
Đừng bật khóc
Bởi phố đầy
bóng nước
Cũng đừng buồn
Biết đâu chừng
phía trước
Một tứ thơ
Rơi rớt
Đợi ven đường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét