Chiều rơi nhè nhẹ trên vai
Bâng khuâng áo lụa cuối ngày ngẩn
ngơ
Chiều rơi trên nỗi đợi chờ
Lá vàng lả tả đậu bờ tóc ngoan
Chiều rơi để gió mơn man
Hôn lên má thắm ngập tràn yêu
thương
Chiều rơi lạc cõi thiên đường
Mây trôi bàng bạc khói sương mơ
màng
Chiều rơi hoa cỏ ngỡ ngàng
Vẫn còn sót chút nắng vàng rưng rưng
Hoàng hôn tím nỗi nhớ nhung
Lá hoa dệt khúc tưng bừng múa
vui
Quên đi ngày tháng ngậm ngùi
Bên chiều bỗng thấy bồi hồi nhớ
thương…
Hàng cây sầu lặng vấn vương...
Trả lờiXóa