Cúi xuống nhặt chút dửng dưng
Dặn thầm tôi nhé xin đừng thở than Cúi xuống nhặt chút bẽ bàng
Thầm thì xin chớ ngổn ngang buốt lòng
Cúi xuống gạt giọt lệ trong
Vỗ về lạnh giá mùa đông tan rồi
Cúi xuống tìm chút nụ cười
Để quên lãng hết những lời đãi bôi
Cúi xuống tôi khẽ gọi tôi
Hãy mau tỉnh giấc mặt trời đang lên…
Ta tự xốc Ta đứng dậy...
Trả lờiXóa