cuối xuân về với biển
thăm lại gió trùng khơi
sóng bạc đầu đưa tiễn
bao ngổn ngang chẳng rời
thả mình bên cát trắng
ngắm dã tràng chơi vơi
nghe đâu đây văng vẳng
khúc yêu thương một thời
nhìn lung linh bọt nước
thấy nỗi buồn biến tan
vô thường ai biết được
tâm vui… hạnh phúc tràn!
bao ngổn ngang chẳng rời
thả mình bên cát trắng
ngắm dã tràng chơi vơi
nghe đâu đây văng vẳng
khúc yêu thương một thời
nhìn lung linh bọt nước
thấy nỗi buồn biến tan
vô thường ai biết được
tâm vui… hạnh phúc tràn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét