đọc lại bài thơ cũ
nghe cảm xúc ùa về
xa xôi miền quá khứ
êm đềm tưởng cơn mê
nụ cười như ướp mật
câu chữ tợ men say
niềm vui nào chất ngất
vượt núi thẳm sông dài
ta cùng người sóng bước
con đường rợp bóng cây
ánh mắt ngời hạnh phúc
cho xôn xao gót hài
chỉ còn là kỷ niệm
thôi quán gió lầu trăng
để lạc loài áo tím
đọc thơ thoáng ngỡ ngàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét