nằm vùi trong cơn sốt
chợt lòng đầy tủi thân
bóng với hình ủ dột
hoàng hôn xuống bần thần
hồn thơ như rời rã
nghĩ chi đến góc trời?
chỉ là người xa lạ
sao để lòng chơi vơi?
đèn vàng màu khắc khoải
đêm chong mắt ngậm ngùi
cơn sốt như thiêu cháy
nỗi nhớ dài khôn nguôi!
hồn thơ như rời rã
Trả lờiXóanghĩ chi đến góc trời?
chỉ là người xa lạ
sao để lòng chơi vơi?
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgt3g8rFV-zhvjY2_kcMsGeVOrlStwRIx85uqLVNdE6ksVvvg-f23NO2EbBVI_iag59tlYcSJ6IBBv4xNBWhfl9bAexx53zaNStaphewmAfqZdLle3KFkTiMGKOcsVJdGy_cZZ4IXIL4DypTfIdEBfLfKeL-c_0zRjpuz2REslS9JQMhRrJsHA2LcI7=w400-h300
Nỗi nhớ dài khôn nguôi
Trả lờiXóaĐêm vô cùng vô tận
Tội câu thơ lận đận
Lệ đắng chát bờ môi…
Thơ nối thơ tuyệt lắm bạn DVD ơi! Cảm ơn bạn nhiều lắm!
Xóa=d>
Ồ, vỗ tay "hơi bị" nhiều!
Trả lờiXóa:))