lâu lắm rồi ta bỏ lược quên gương
mãi loanh quanh với chán chường dâu bể
ngày trầm mặc bóng với hình lặng lẽ
thấy đời mình đầy dẫy những đa đoan!
lâu lắm rồi hồn phách bận đi hoang
nơi ốc đảo cùng thơ làm bầu bạn
có nhiều lúc đem nỗi buồn rao bán
mà chợ đời ngoảnh mặt chẳng ai mua!
lâu lắm rồi quen cam chịu thiệt thua
mây vẫn bay ngàn năm miền vô vọng
con dã tràng nằm im bờ cát nóng
cứ đợi chờ con sóng nắng xa xưa
rồi ngẩn ngơ trước thời khắc giao mùa
xuân vừa đến vội vàng câu giã biệt
để sót lại trong ta niềm nuối tiếc
còn lại gì mớ ký ức rong rêu?
còn lại gì mớ ký ức rong rêu?
buổi tàn xuân rưng rức dệt câu kiều…
lâu lắm rồi ta bỏ lược quên gương
Trả lờiXóamãi loanh quanh với chán chường dâu bể
https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgcEwx0pvPM03ek2kyzTJNoPqxZljulVnDrbBvN41hUIA2XLLn8s0anCG_qhzzH1JbXqHmc8bs9mA9yVi5ZB2tY4kWC7HChkSQq8Y8sgMkruzTBryTmiO9wOWPXHzfDP85Wisib5cpGkLDu2Wm2F19IBPBWdH99dlSnOu2hwaKQP-cWhHqfbMyi1pJd=w339-h400