chẳng còn nợ nần nhau
mùa trăm năm đã tận
áo xưa đã phai màu
nhạt nhòa cùng năm tháng
dạ khúc giờ phôi pha
nốt trầm như vụn vỡ
nước mắt thôi vỡ òa
xa rồi miền quá khứ
bàn tay không nắm giữ
để cuộc tình ra khơi
chỉ còn lại con chữ
bâng khuâng tưởng góc trời
áo xưa đã phai màu
nhạt nhòa cùng năm tháng
dạ khúc giờ phôi pha
nốt trầm như vụn vỡ
nước mắt thôi vỡ òa
xa rồi miền quá khứ
bàn tay không nắm giữ
để cuộc tình ra khơi
chỉ còn lại con chữ
bâng khuâng tưởng góc trời
bàn tay không nắm giữ
Trả lờiXóađể cuộc tình ra khơi
chỉ còn lại con chữ
bâng khuâng tưởng góc trời
https://1.bp.blogspot.com/-hJGnS5WU-00/YVKBr0SHKuI/AAAAAAAAAPE/hzDGiuyFfu0btKFx2zGEv4jrKdUica5FQCLcBGAsYHQ/w311-h400/%25C4%2591%25C3%25A1%2Bn%25E1%25BB%25A9t.jpg
Thơ năm chữ hay, ML à!
Trả lờiXóahttps://nguoitinhhuvo.files.wordpress.com/2013/05/rung_hoa.jpg
Trông
Buông lơi suối tóc lửng lờ
Hững hờ gió lạnh…
Cho bờ vai nghiêng,
Mắt huyền đọng đọng niềm riêng,
Môi thơm thẹn thẹn tìm duyên…
Mưa về!
Áo bông ấp ủ ước thề,
Người ơi, một chút cận kề…
Trăm năm!
Chốn xa thăm thẳm nhớ chăng,
Hay là mây phủ, sương giăng mịt mù?
Chiều thu rất vui được bạn DVD ghé thăm và chia sẻ!
XóaBài thơ lục bát hay! Ảnh minh họa dễ thương lắm!
Bạn cho mình xin cái ảnh nhé! Cảm ơn bạn!
:)
Ảnh là DVD sưu tầm trên mạng, ML cứ dùng thoải mái!
Xóa:)