tưởng rằng mình đã mất nhau
ai dè cái kết ngọt ngào như mơ
bao lâu mòn mỏi đợi chờ
tội câu lục bát ngẩn ngơ tháng ngày
giờ đây thôi hết đắng cay
chẳng còn trăn trở quắt quay xót lòng
nước mắt gởi lại hư không
tung tăng xướng hoạ để dòng thơ buông
chở sông về với cội nguồn
thả trôi bi luỵ chán chường thế nhân
có nhau hạnh phúc vô ngần
để thơ khỏi cảnh lạc vần khóc than
có nhau hạnh phúc vô ngần
Trả lờiXóađể thơ khỏi cảnh lạc vần khóc than
https://2.bp.blogspot.com/-QPvmhDZa0pA/Wk2dDv-6sKI/AAAAAAAAKgE/pRGKKnQUtKcnLOcS6i1tMmA_SmzGgmOAQCLcBGAs/s400/e44%2B-%2BCopy.jpg