cơn mơ vừa thức giấc
day dứt buổi
thu tàn
rưng rưng
dòng nước mắt
thấy lòng
mình ngổn ngang
đã nhạt nhòa
cổ tích
câu thơ gãy
vụn rồi
giờ xa xăm mù mịt
con chữ buồn
cút côi
bờ tây em lạc
lõng
mùa đông tuyết
phủ đầy
tội con tim hoài
vọng
ấm áp bờ vai
ai
thôi đừng lời
than thở
trăng đã khuất
bên đồi
tình thiên
thu một thuở
cuốn theo
dòng nước trôi
cách nhau
ngàn vạn dặm
tay vuột mất
tay rồi
ngó bờ đông
đăm đắm
muộn phiền
hoài không vơi
bờ tây em lạc lõng
Trả lờiXóamùa đông tuyết phủ đầy
tội con tim hoài vọng
ấm áp bờ vai ai
https://1.bp.blogspot.com/-Jjq0E23i5ao/X5YNd_7lWeI/AAAAAAAASLU/xZ_ZkKoVtUwQj7iZrZ_Xsr_Wh2OHoNriQCLcBGAsYHQ/w400-h270/gi%25C3%25A1ng%2Bsinh%2B2.jpg