Chờ hoài
chẳng thấy
bình minh
Đèn khuya bấc
lụn
bóng hình lẻ
loi
Tiếng chim
xao xác bồi
hồi
Không gian
quạnh vắng
xa rồi cố
tri
Lật ngăn ký ức
thầm thì
Lầu trăng
gác gió
còn gì nữa
đâu?
Tội con tim
mãi u sầu
Cứ hoài trăn
trở
đêm thâu võ
vàng
Lục bát võ vàng...
Trả lờiXóa:p
Trả lờiXóa