Nhiều lúc buồn không thổ lộ cùng ai
Thơ với ta là tri âm tri kỉ
Buổi hoàng hôn ngồi bên nhau thủ thỉ
Cảm xúc về gọi giấy bút sẻ chia
Tội cho thơ nước mắt cứ đầm đìa
Đêm từng đêm ngọn đèn khuya hắt bóng
Mượn câu chữ trải nỗi niềm lắng đọng
Mùa qua mùa tưởng vọng mãi không vơi
Ta cùng thơ giong ruổi bốn phương trời
Đi để quên lời đãi bôi chán ngán
Đi để quên tình ảo hư đen trắng
Mong cuối đời tìm được phút an nhiên
Tựa vần thơ…
buông bỏ mọi ưu phiền!
Bạn hữu thân thiết của ML đâu hết rồi?
Trả lờiXóaĐã xa vời vợi... chẳng còn ai
XóaSợ lắm tình thơ... lệ chảy dài...