Ghé lại vườn xưa
Chiều mưa tầm tã
Tội nghiệp làm sao chiếc lá
Xơ xác… võ vàng… lả tả rụng rơi
Màn trời trắng xóa
Gió ngả nghiêng cây
Mịt mù bụi nước giăng đầy
Co ro áo mỏng… vòng tay đâu rồi?
Chơi vơi nỗi nhớ
Về thuở hồng hoang
Ngắm trông thành quách điêu tàn
Con tim héo hắt ngỡ ngàng bóng ai
U hoài đeo đẳng
Quạnh vắng vườn thơ
Còn đây lệ khóc hững hờ
Thân tằm rối ruột mối tơ đứt lìa
Song tứ lục bát thật tuyệt!
Trả lờiXóaDVD định tiếp vần nhưng chả ra ý tứ gì, cười trừ thôi, than ôi!
Bạn DVD ghé đọc thơ, thế là vui rồi! Cảm ơn bạn!
Xóa