Muốn trở lại sợ không ai chờ đợi
Ngày đã tàn và sắp sửa ra đi
Hoàng hôn xuống chìm dần vào bóng tối
Cuộc vô thường níu kéo mãi mà chi
Muốn trở lại sợ đường khuya lạc lối
Dòng sông xanh say ngủ giấc mơ màng
Đám lau lách ngắm trời sao vời vợi
Để tủi hờn đá sỏi tiếng than van
Muốn trở lại sợ gió trăng ngoảnh mặt
Khúc từ ly khắc khoải mới hôm nào
Đêm từng đêm hoài trở trăn quay quắt
Gợi nhớ về mảng ký ức lao xao
Đã biết rằng giữa dòng đời vạn biến
Câu đổi thay đen trắng thật buốt lòng
Cồn núi nọ rồi cũng dần lay chuyển
Thì sá gì chữ chìm nổi long đong?
Trở lại… hay đi?...
Mây một kiếp bềnh bồng
Hãy mỉm cười nhè nhẹ bàn chân bước
Tóc gió bay bay vụng về trâm lược
Áo lụa thơm tho quấn quýt đôi tà
Thơ nhạc rộn ràng dệt lại bản tình ca…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét