Ta đã trở
về lối cũ rêu phong
Xa lạ
quá bốn bề đầy quạnh vắng
Chợt thấy
hồn đờ đẫn
Bước ngập
ngừng giữa tơ rối ngổn ngang
Có còn
đâu góc khuất thiên đàng
Thuở hồng
hoang ngọt ngào câu chia sẻ
Để giờ
đây lạnh lùng cơn dâu bể
Mắt mỏi
mòn tìm kiếm lại ngày xưa
Tháng sáu
về trĩu nặng hạt mưa
Mờ mịt
quá con đường như lạc lối
Đâu còn
ai để dịu cơn hờn dỗi
Khoảng
thênh thang buồn bã đến nao lòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét